Thiên tôn cũng lên tiếng rồi, Bạch phu nhân tự nhiên thu hồi ý nghĩ giáo huấn con trai, vậy tất nhiên cũng không đánh nữa.
Nàng không nhịn được lôi mình ra khỏi vị trí "trưởng bối", sau đó liền biến thành một người ham học hỏi ngây thơ: "Con à, con nói nước biến thành mây, vi nương tỉ mỉ suy nghĩ, thấy cũng có lý, lúc nước sôi, nước cũng không phải biến thành khí trắng bốc lên sao, khí kia bay lên là biến thành mây, nhưng... còn đám mây của Thiên Tôn thì giải thích thế nào?"
Bạch công tử kiêu ngạo nói: "Không cần giải thích, mây của thiên tôn là mây do thần tiên biến ra, không thể dùng [Vật Lý] để giải thích, mà đám mây bình thường là do hơi nước sau khi bốc hơi biến thành, có thể dùng [Vật Lý] để giải thích, chỉ đơn giản như vậy."
Lúc này Bạch phu nhân mới chợt hiểu ra: "Thì ra là thế, con ta quả nhiên rất thông minh, chao ôi, con nuôi lớn khôn, vi nương đã không sánh bằng con rồi."
Nói tới đây, Bạch phu nhân mặt mày vui vẻ, nàng cũng không phải là Bạch Diên, cũng không lo lắng sẽ bị con trai mình vượt mặt, hoặc là nói, nàng ước gì con trai có thể sớm vượt qua nàng. Dù sao nàng chỉ là nữ tử trong xã hội cũ, có tính hạn chế về thời đại rất nặng. Theo nàng thấy, nữ tử không có tài chính là đức, nhưng con trai lại nhất định phải có tài, mới có thể kế thừa gia nghiệp Bạch gia, cho nên con trai phải nên vượt qua mình.
Mà ngày này, đến càng sớm càng tốt.
Lý Đạo Huyền cũng cảm thấy vô cùng hài lòng với sự trưởng thành của Bạch công tử.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play