Đi đường đã lâu, lại vì tránh né tặc quân nên thay đổi tuyến đường, không thể đi vào huyện thành Hợp Dương nghỉ ngơi, Hồng Thừa Trù đã vừa mệt lại vừa đói.
Hắn ngồi trên lưng ngựa, dáng vẻ vẫn nghiêm chỉnh không loạn, trên y phục không thấy chút nếp nhăn, trên mặt không có chút mệt mỏi, cả người đoan chính, có vẻ ung dung không vội.
Lúc đi qua thôn Trịnh gia hắn liền kinh ngạc, thôn kia tựa như từng có mưa, xung quanh thôn cỏ mọc um tùm khắp nơi, cây cối cũng căng tràn nhựa sống, ruộng đồng tựa hồ mới thu gặt lúa mạch, còn lưu lại rất nhiều gốc rạ.
Thậm chí trong thôn còn có một hồ nước lớn, bên trong nguyên một hồ nước trong vắt.
Điều này làm cho hắn không hiểu nổi.
Nhưng có nước thì vẫn tốt, Hồng Thừa Trù lệnh cho thủ hạ tới múc một chậu nước sạch, lấy lược chải đầu, rửa mặt, làm cho bản thân tỉnh táo hơn. Hồng Thừa Trù hắn cũng không thể mặt mũi lấm lem như vậy gặp người, bất cứ lúc nào cũng phải giữ nguyên dáng vẻ.
Đi tới cửa tây thôn Trịnh Gia, lại nhìn thấy một con "đường đá" màu xám kỳ quái nằm song song với quan đạo, khiến hắn càng thêm kinh ngạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT