Bạch Diên cảm tạ Thiên Tôn xong mới mang theo một đống "thiên thư", vui vẻ quay về Bạch gia bảo, lúc đi thậm chí quên cả chào hỏi vợ con, trong đầu chỉ có môn "Số" trong quân tử lục nghệ của hắn.
Cũng may đây là thời cổ đại, nữ tử có địa vị thấp, Bạch phu nhân cũng không nổi giận vì loại chuyện này. Nếu ở hiện đại, Bạch Diên không quỳ vài ngày trên tấm chà đồ là chuyện này sẽ không bỏ qua.
Lý Đạo Huyền vui vẻ nhìn Bạch Diên rời đi, trong lòng thầm nghĩ: Tốt lắm, ta đã chuẩn bị rất nhiều sách giáo khoa, sẽ chậm rãi thông qua người như Bạch Diên phân tán ra ngoài, khai chi tán diệp, cuối cùng sẽ có một ngày có kết quả.
Lúc này, Lý Đạo Huyền đột nhiên nghe được bên rừng trúc phía tây nam truyền đến tiếng người ầm ĩ, vội vàng dời sự chú ý qua đó.
Bên rừng trúc phía tây nam chính là vị trí của thôn làm công, nơi đó có hơn mười căn nhà bằng nhựa Lý Đạo Huyền đặt xuống, bố trí dọc theo bờ đá bên cạnh rừng trúc, hình thành một thôn trang nhỏ độc lập.
Rất nhiều thợ làm công từ bên ngoài đang tụ tập cạnh rừng trúc, tựa hồ đang tranh luận gì đó.
Lý Đạo Huyền cúi đầu nhìn xuống. Ở giữa vòng vây của mọi người có một người nằm đó, trên trán có máu, té xỉu trên mặt đất, xem ra giống như bị người ta đánh vỡ đầu.
"Đây là Thạch lão tứ a, hắn làm sao vậy?"
"Không biết, vừa nãy khi ta muốn tới chặt trúc làm rổ thì phát hiện Thạch lão tứ nằm trên mặt đất, trên đầu còn chảy máu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play