Bát Địa Thỏ ra vẻ hiểu mà không hiểu, cũng lười đi hiểu cho rõ, dù sao những người có học đều nói như vậy, thì cứ làm theo thôi.
Lấy ra một cái túi lớn, ném miếng ngọc vào trong: "Nào nào nào, mọi người nhặt được tài vật gì thì đều ném vào đây, rồi cùng nhau nộp vào thôn khố. Mấy hôm nữa ta lại đến thôn khố xin lấy ra, hì hì."
Mọi người đều cười: "Chỉ có Thỏ gia ngươi là xin được ra thôi, người khác đều không dám xin những thứ này đâu, hahaha."
Đám người tiếp tục đi vào trong…
Dọc đường có thể thấy các cung điện đều bị cung nữ, thái giám cướp phá qua, một mảnh hỗn loạn, đồ giá trị bị lấy đi không ít, cũng có không ít không kịp lấy đi.
Thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy trên mặt đất có một hai cỗ thi thể, hiển nhiên là vì tranh đoạt tài vật mà tự tàn sát dẫn đến.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người không khỏi ngẩng đầu nhìn thoáng qua bàn tay vàng lúc ẩn lúc hiện trên bầu trời, thầm nghĩ: Thiên Tôn từ trước đến nay, cực kỳ coi trọng giáo dục đạo đức của dân đoàn, nếu không phải như thế, không chừng người của chúng ta hiện tại đang ở trong hoàng cung, vung đao giành giật tài vật, sau đó tự tàn sát, một mảnh hỗn loạn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play