Trình Húc nhảy dựng lên thổ tào một hồi, Tam Thập Nhị ở bên cạnh lại có chút xấu hổ, nghĩ thầm: Trình Húc mới đến, vẫn chưa biết thôn Cao gia này ngẩng đầu ba thước có thần linh, mắng một lúc, từng câu mắng đến cả trên người thiên tôn rồi. Nếu không phải thiên tôn luôn nhân từ, đại ba chưởng chắc cũng hạ xuống rồi.
Hắn vội vàng đứng ra hỗ trợ giải thích: "Hòa giáo viên đừng nóng vội, thôn Cao gia chúng ta sở dĩ an bài vũ khí trang bị như thế, đó cũng là [Chuyện có nguyên nhân]."
Trình Húc mặt đầy vẻ không hiểu mô tê gì?
Tam Thập Nhị: "Bản thôn có thiên tôn che chở, lúc tru sát tặc nhân đều có thần khí của Thiên Tôn ban cho, thôn dân chỉ cần bảo vệ tốt chính mình không bị thương tổn, bởi vậy chế tạo áo giáp trước, lại mưu đồ vũ khí."
Trình Húc vốn định thổ tào những lời này, nhưng trong đầu hiện lên máy ném đá, xe bắn tên đủ mọi màu sắc, vừa nhìn là biết rất không đứng đắn ở Bạch gia bảo, cùng với tên lửa không hiểu ra sao cả lâm trận mới lắp ráp kia, thoáng cái gã mới bừng tỉnh hiểu ra.
"Những binh khí cổ quái kia... đều là do Thiên Tôn ban tặng?"
Tam Thập Nhị gật đầu.
Trình Húc ngẩng đầu nhìn đám mây trên bầu trời, suy nghĩ vài giây, đột nhiên ôm lấy nắm tay, cung kính hỏi: "Thiên Tôn, nếu đã có thần vật ban cho Cao gia thôn, có thể bảo vệ thôn dân bình an, vì sao lại muốn ta tổ chức dân đoàn? Mạt tướng... Khụ khụ... Chút kỹ năng thô thiển ấy của tại hạ so sánh với pháp bảo tiên gia, thật sự không đáng nhắc tới."
Trên bầu trời tầng mây mở ra, một tờ giấy khổng lồ xuất hiện trên tầng mây, bên trên viết một hàng chữ to: "Hai tay đều phải nắm, hai tay đều phải cứng!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT