Thanh Long chỉ là một tòa huyện thành nho nhỏ, bên cạnh huyện thành còn có một đống biên bảo nhỏ xíu.
Nhưng mà, quân Thanh cùng Mông Cổ nhiều năm qua cứ hết lần này đến lần khác càn quét nơi này, mỗi năm cũng chẳng biết càn quét bao nhiêu lần. Những tòa biên bảo ở đây gần như đều đã hoang phế, binh lính vệ sở huyện Thanh Long, hễ gặp phải chút gió thổi cỏ lay, đều sẽ trốn vào trong huyện thành, cùng với huyện lệnh run như cầy sấy.
Khi Đa Nhĩ Cổn đến, bọn hắn cũng như thường lệ trốn đi.
Đa Nhĩ Cổn dễ như trở bàn tay xuyên qua huyện Thanh Long.
Phía trước, chính là đồng cỏ của người Mông Cổ, Kiến Xương.
Đa Nhĩ Cổn quay đầu hỏi người bên cạnh: "Lư Tượng Thăng còn ở phía sau không?"
"Vẫn còn!" Phó tướng hồi đáp: "Tổng binh Tuyên Phủ Dương Quốc Trụ và tổng binh Đại Đồng Vương Phác cũng đuổi theo, hợp binh cùng một chỗ với Lư Tượng Thăng, tổng binh lực đạt chín ngàn, vẫn luôn đuổi theo sau chúng ta, may mà bọn hắn là bộ binh, đi chậm, cách chúng ta còn một khoảng cách rất xa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT