Đi huyện Lạc Xuyên rồi à, Lý Đạo Huyền nghĩ thầm: Nhân dân Lạc Xuyên lại khổ rồi.
Có điều y cũng chỉ cảm thán một chút thôi, chứ không giúp được gì.
Sư gia của Lương Thế Hiền và sư gia Đàm Lập Văn của Tam Thập Nhị đã kết nối, hai sư gia bắt đầu an bài thủ hạ, đưa 500 cây cung về vọng lâu.
Hai người thủ lĩnh thì tương đối nhàn rỗi, Lương Thế Hiền liền chuyển đề tài đến trên đường xi măng: "Tam quản sự, ta thấy bên ngoài cửa quý bảo có một con đường xi măng màu xám kéo dài ra ngoài, đường này rất phẳng, xe chạy rất tiện, rốt cuộc làm ra thế nào vậy? Chẳng lẽ đem cả tảng đá to cắt ra, rồi trải ra mặt đất?"
Tam Thập Nhị lắc đầu: "Đó không phải việc người có thể làm, cái gọi là xi măng, là một loại bùn của tiên giới, đem trộn lên rồi trải ra đất, đợi nó khô là sẽ biến thành con đường như vậy."
"Bùn của tiên giới?"
Lương Thế Hiền nghệch mặt ra.
Tam Thập Nhị vốn định đem danh hiệu của Đạo Huyền Thiên Tôn ra để nói một phen, nhưng suy đi nghĩ lại, Lương Thế Hiền là người của quan phủ, hiện nay quan phủ còn đang dốc sức tiêu diệt Bạch Liên giáo, chuyện có quan hệ với Đạo Huyền Thiên Tôn tốt nhất là đừng khoe khoang ở trước mặt hắn.
Tam Thập Nhị đành sửa lời: "Khụ, thật ra là một loại bùn Lý lão gia nhà ta ngẫu nhiên có được."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT