Hạm đội lúc đến có vẻ hung hăng, ra vẻ muốn đổ bộ tác chiến, nhưng nói đi là đi, rất nhanh đã rời khỏi mặt biển phía nam thành Đan Đông, cách xa bờ biển mấy chục hải lý.
Trên thuyền một đám tướng lĩnh thôn Cao Gia, ai nấy đều vui mừng.
"Chơi đùa tam Hán gian một chút như vậy, cảm giác cũng không tệ." Dù sao Thi Lang cũng là một đứa trẻ, không khống chế được cảm xúc nhất, haha cười lớn: "Bây giờ bọn chúng nhất định là đang tức giận đến mức giậm chân, bị chúng ta oanh tạc một trận vô ích, thương vong nặng nề, chúng ta lại chưa lên bờ một ai."
"Hahaha!" Trịnh Sâm cũng vui vẻ lắm, song hắn tuy nhỏ tuổi hơn Thi Lang, nhưng tính cách lại trầm ổn hơn một chút, cười xong nói: "Tuy chúng ta đã làm nhục bọn họ một phen, nhưng lại không thể đổ bộ."
Lúc này Trình Húc mở miệng: "Vốn dĩ không cần phải vội vàng đổ bộ! Chiến thuật phải nên vì chiến lược mà phục vụ, vào lúc này chúng ta đánh Đan Đông chỉ là vì quấy rối, cho dù chiếm được Đan Đông, cũng không thể nào đánh thẳng vào Thịnh Kinh! Nhất định phải chờ chủ lực từ các nơi chậm rãi điều động đến, chiến lược mới có thể tiến vào bước tấn công Thịnh Kinh. Trước đó, chúng ta nên lấy quấy rối làm chủ."
Hai đứa trẻ lớn vội vàng hành lễ, biểu thị thụ giáo.
Trình Húc cười nói: "Được rồi, chúng ta trở về trên biển đi dạo một vòng, cũng nghỉ ngơi đủ rồi, hiện tại quân Thanh nhất định đã buông lỏng cảnh giác, chúng ta lại trở về đi dạo một vòng nữa đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play