"Tặc quân bị đánh chạy rồi!"
"Bọn chúng chạy rồi!"
"Ha ha!"
Lính gác hưng phấn cười ha hả: "Bọn chúng lui rồi, lui về trên núi rồi, ha ha ha, lúc đến kiêu ngạo bao nhiêu, lúc đi nhếch nhác bấy nhiêu."
Người trong Bạch gia bảo đồng thanh hoan hô.
Nhất là thôn dân của 24 tổ phụ trách bổ sung đạn pháo, càng cất tiếng cười to.
Không nghi ngờ chút nào, họ là những người lập công lớn nhất trong trận chiến này, những người khác thậm chí còn chưa hề ra tay, ai mà đoạt được công lao của bọn họ chứ.
Trên mặt Trình Húc cũng thấy rõ nét mừng, cười ha hả vài tiếng, chỉ vào sườn núi phủ đầy cát bụi mà nói: "Chúng tiểu nhân, để ý cái sườn núi kia. Sau khi tặc quân rút lui thì phái mấy người nhanh chân qua đó xem. Xác định tặc quân không quay lại nữa thì tổ chức dân phu đi nhặt những đạn pháo kia trở về."
Loại chuyện vặt này, gã chỉ cần ra mệnh lệnh là được rồi, tự có phó tuấn kiếm và cung binh tiểu kỳ đi xử lý.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play