Trong nháy mắt nhìn thấy Bạch Thủy Vương Nhị, Sấm Vương còn tưởng rằng mình nhìn lầm.
Lưu khấu đều cho rằng, Bạch Thủy Vương Nhị đã chết từ lâu rồi!
Từ sau khi em vợ Vương Gia Dận là Trương Lập Vị và huynh đệ đồng tộc Vương Quốc Trung muốn giết Vương Nhị, Vương Nhị chạy trốn khỏi quân đội lưu khấu, đã biến mất nhiều năm.
Hắn đã lâu không xuất hiện trên giang hồ, nhưng trên giang hồ vẫn còn lưu truyền tên tuổi của hắn.
Giọng điệu của Sấm Vương cũng không khỏi run rẩy: "Bạch Thủy Vương Nhị, ngươi... ngươi vậy mà còn sống? Khó trách, khó trách ta cảm thấy những người canh giữ trên đỉnh núi này không giống quan binh, thì ra đều là thủ hạ của Vương Nhị ngươi, ngươi... ngươi đây là muốn hắc ăn hắc? Năm đó Vương Gia Dận đại ca muốn giết ngươi, không phải là ta muốn giết ngươi, ngươi không cần vì báo thù, mà làm ra trận thế lớn như vậy chứ."
Vương Nhị lắc đầu với hắn: "Bỏ đi! Sấm Tướng, à không đúng, bây giờ phải gọi ngươi là Sấm Vương rồi! Cách làm của ngươi là sai lầm, thiên hạ này, không nên tranh giành như ngươi."
Sấm Vương cắn răng: "Vương Nhị, ngươi đã có nhiều thủ hạ như vậy, còn nhiều hơn binh lực dưới trướng ta, vì sao phải trốn ở Thiểm Tây, nhiều năm qua không một tiếng động? Sau khi Vương Gia Dận đại ca chết, nếu như ngươi đứng ra chiêu mộ hiền tài, anh hùng thiên hạ há chẳng quy phục ngươi, ngươi căn bản không cần phải giết ta để đoạt lấy vị trí đệ nhất này... Chỉ cần ngươi nói một tiếng, ta liền giao vị trí Sấm Vương cho ngươi, ta vẫn trở về làm Sấm Tướng của ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT