Vương Phác chẳng hiểu vì sao lại lập được công lớn, nhìn một trăm mấy tên tù binh, cùng với hơn một ngàn thủ cấp Kiến Nô vừa thu được, trong lòng có chút mơ hồ.
Hắn vội vàng tìm Bạch Miêu: "Vương tướng quân, Mã tướng quân, hai vị vừa đến đã lập công lớn như vậy, bản tướng quân phải bẩm báo triều đình, xin công lao cho hai vị mới phải."
Bạch Miêu lại lắc đầu: "Đây là Vương tổng binh chỉ huy quân đội có phương pháp, mới có thể đại phá quân Thanh, hai chúng tôi không dám nhận công, những công lao này đều là của ngài."
Vương Phác còn tưởng rằng hắn đang thử dò xét mình, vội vàng lắc đầu: "Sao được? Không được, không được, đây là công lao của hai vị, bản tướng quân không thể cướp."
Bạch Miêu: "Vương tổng binh, lần này ngài là chủ tướng, ngài dẫn chúng tôi đến đây, đúng không?"
Vương Phác: "Cái này... đúng là vậy."
Bạch Miêu: "Lúc đánh trận, chủ tướng vốn không cần phải xông pha, nhưng công lao của thuộc hạ lập được, chắc chắn cũng được tính là của chủ tướng. Giống như năm đó Gia Cát Lượng hoả thiêu Tân Dã, Gia Cát Lượng có đích thân ra trận chém giết hay không? Chắc chắn là không rồi, nhưng công lao của binh sĩ lập được, quân địch giết được, chẳng lẽ không phải là của Gia Cát Lượng hay sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play