“Anh Khiêm Hưu, gần đây anh đến thành
phố S đã mấy lần rồi, có chuyện gì sao ạ?” Sau khi xe bắt đầu đi thì Tô Thiên
Tầm mới hỏi.
Nếu như không phải Khiêm Hưu đã kết hôn
rồi, hơn nữa nghe nói tình cảm hai vợ chồng họ còn rất tốt thì cô còn nghi ngờ
Khiêm Hưu đặc biệt đến đây tìm mình nữa chứ.
Không biết tại vì sao, bình thường
Khiêm Hưu rất hay bắt chuyện nhưng hôm nay lại vô cùng trầm mặc.
Tô Thiên Tầm không nghe thấy anh ta đáp
lại.
Có điều cô là chuyện gia trong việc
điều chỉnh bầu không khí, đến cả con người trầm mặc như Khiêm Chuẩn cô còn
không cảm thấy khó chịu, tình cảnh này cũng chỉ là chuyện nhỏ.
“Đúng rồi, bệnh viện anh vẫn ổn chứ?”
Tô Thiên Tầm không có gì để nói thì cũng tìm chủ đề để nói : “Em nghe nói làm ở
bệnh viện đều rất bận, có lúc nửa đêm cũng bị gọi dậy để làm phẫu thuật.”
“Em nghe thím Tô nói bây giờ anh đang
là chủ nhiệm, vậy chắc công việc lại càng thêm bận rồi.”
“Cũng ổn.” Khiêm Hưu đang lái xe, câu
trả lời có chút lơ đãng.
Tô Thiên Tầm khẽ cau mày, cô cảm thấy ở
một chỗ với Khiêm Hưu còn không bằng ở với Khiêm Chuẩn.
Ít nhất thì một biểu tình tùy ý rất nhỏ
của Khiêm Chuẩn cô cũng có thể đoán ra đó là có ý gì.
Nhưng Khiêm Hưu rốt cuộc đang nghĩ cái
gì thì cô cũng chưa từng hiểu được.
Trong xe quá mức yên tĩnh, Tô Thiên Tầm
là người có tính không chịu được sự yên lặng, cô luôn muốn phá tan đi bầu không
khí căng thẳng này nhưng mấy lần cô đưa ra chủ đề nói chuyện thì đối phương đều
không có ý muốn tiếp lời cô.
Cuối cùng cô cũng có chút mất hứng.
Không vui thì cô lại muốn mắng Khiêm
Chuẩn.
Cái người này rõ ràng đã nói tới đón
cô, nhưng cứ vào lúc này lại cho cô leo cây.
Không thì cô cũng không ngồi xe của
Khiêm Hưu để về nhà.
Cũng không biết anh đang làm gì, tốt
nhất là ở công ty có việc không thì cô chắc chắn sẽ không tha cho anh.
Nếu Khiêm Hưu đã không muốn nói chuyện,
Tô Thiên Tầm điều chỉnh lại ghế tựa rồi định ngủ một giấc, tốt nhất là ngủ một
giấc là có thể ra khỏi thành phố, vậy thì cũng không còn phải ngượng ngùng nữa
rồi.
Nhưng cô mới điều chỉnh lại ghế tựa thì
người đàn ông ngồi bên cạnh bèn lên tiếng: “Gần đây quá phiền muộn, muốn tìm
Thiên Tầm nói chuyện.”
Tô Thiên Tầm nửa nằm dựa vào lưng ghế,
khi nghe xong lời này cô khẽ sững người, nhanh chóng kéo ghế tựa lên.
“Anh Khiêm Hưu gặp phải chuyện gì sao?”
“Phiền muộn thì tìm tới em là đúng rồi,
em rất giỏi giúp người khác giải quyết vấn đề đó, không thì anh nói xem mình
gặp phải buồn phiền gì?”
“Liên quan đến việc thăng chức hay là
liên quan đến bệnh nhân?”
“Hay là có bác sĩ nào làm loạn?”
< ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).