“Cũng không phải sao, không cẩn thận một chút liền học từ
thạc sĩ lên tiến sĩ.” Chúc Dịch cười đến đôi mắt cong lên, trả lời.
Hai người nói đông nói tây hàn huyên hồi lâu mới cúp video.
Tết m Lịch năm trước
Lộ Bắc Sâm không về nước, nói là việc học quá bận không có thời gian, cũng
không biết năm nay có thể về được hay không.
Lại nói tiếp, hai người đã gần một năm không gặp mặt, tuy
rằng thường xuyên gọi video, nhưng vẫn rất nhớ anh.
Chúc Dịch nhìn màn hình di động đã đen, thở một hơi thật
dài: “Haizz, Lộ Bắc Sâm em rất nhớ anh.”
Thời điểm Lộ Bắc Sâm trở về là lúc Chúc Dịch sắp kết thúc
một học kỳ của nghiên cứu sinh, ngày anh về nước sớm hơn dự tính một tháng,
tính toán cho Chúc Dịch một bất ngờ.
Ngày anh trở về là bốn giờ chiều thứ sáu, Lộ Bắc Sâm đứng
dưới tàng cây hương chương ở nơi xa xa, nhìn Chúc Dịch xếp hàng ngoài cửa tiệm
trà sữa.
Anh đang chuẩn bị lấy di động ra đứng cách 20 mét gọi điện
thoại cho Chúc Dịch, nguyên bản nam sinh an an tĩnh tĩnh đứng bên cạnh Chúc
Dịch đột nhiên thò lại gần, còn cúi đầu như là cùng cô nói cái gì đó.
Lộ Bắc Sâm vừa thấy tình huống không ổn, điện thoại cũng
chưa kịp cất, liền chạy nhanh lên trước.
Chúc Dịch khó có được một buổi chiều được nghỉ ngơi, nằm ở
phòng ngủ nửa ngày, đi ra ngoài mua trà sữa uống.
Thời điểm cô ra tới tiệm trà sữa, Mẫn Di gọi cô mua giúp một
ly trà sữa, cho nên cô chờ ở tiệm trà sữa hơi lâu một chút.
Sau đó có một nam sinh khó hiểu thò tới, vẻ mặt còn có chút
khẩn trương, nói: “Chào bạn, đồng học, tớ thấy cậu thường xuyên tới đây mua trà
sữa một mình, xin hỏi cậu có thiếu một người bạn trai trả tiền trà sữa không?”
Chúc Dịch nghi hoặc mà nhìn cậu ta một cái, lại quay đầu,
thanh âm nhàn nhạt trả lời: “Không thiếu, tiền trà sữa tôi tự trả nổi.”
Nam sinh kia cho rằng Chúc Dịch nghe không hiểu ý tứ của cậu
ta, kỳ thật Chúc Dịch là đang uyển chuyển cự tuyệt cậu ta.
Nam sinh quyết định đổi phương thức nói chuyện: “Tớ hay mua
trà sữa ở tiệm này, thường xuyên thấy cậu, tớ cảm thấy chúng ta rất có duyên
phận.” Nói xong nam sinh ngượng ngùng mà gãi tóc.
“Cậu có muốn thử làm quen một chút không?” Nam sinh kia nhìn
Chúc Dịch, mặt mang theo tươi cười hỏi.
Chúc Dịch quay đầu nhìn cậu ta một cái, mặt vô biểu tình,
vừa lúc hai ly trà sữa cũng làm xong. Chúc Dịch cầm theo bịch đựng hai ly trà
sữa, định trực tiếp cự tuyệt cậu ta. Cô đang chuẩn bị nói “Tôi có bạn trai
rồi”, lời nói còn chưa ra khỏi miệng, một đạo âm thanh quen thuộc truyền vào
tai.
“Cô ấy có bạn trai rồi, không tiện cùng cậu làm quen.”
Chúc Dịch quay đầu nhìn lại, trong mắt lập tức hiện lên tràn
đầy ý cười, sau đó giống như chú cún con tạch một cái bổ nhào vào lồng ngực
anh.
Chúc Dịch ôm xong lại buông ra, nhìn kỹ mặt anh, xác nhận
không có nhận lầm sau đó lại ôm chầm lấy anh.
Ôm một lúc lâu, hai tay cô quàng qua cổ anh, nói: “Lộ Bắc
Sâm, sao anh đột nhiên lại trở về? Tháng trước không phải anh nói với em tháng
bảy tháng tám mới có thể trở về sao?”
“Kinh hỉ a.” Lộ Bắc Sâm cười ôm cô.
“Kinh hỉ không bất ngờ không?” Cuối cùng Lộ Bắc Sâm còn vui
vẻ hỏi một câu.
Chúc Dịch nhếch miệng cười, hai tròng mắt chăm chú nhìn
người trước mặt.
Hai ba năm không gặp, khí chất của Lộ Bắc Sâm trầm ổn hơn
rất nhiều, cổ hơi thở thanh lãnh kia đều che giấu đi không ít, nhưng đây vẫn là
thiếu niên trong trí nhớ của cô, một chút cũng không thay đổi.
Hai người nắm tay nhau hướng ký túc xá của nghiên cứu sinh
mà đi, Chúc Dịch đột nhiên nhớ tới gì đó, quay đầu hỏi: “Chỉ có mình anh trở về
thôi sao? Em gái anh đâu?”
“Con bé à, nó cũng học nghiên cứu sinh, phỏng chừng phải mấy
năm nữa mới về.” Lộ Bắc Sâm trả lời thật sự tùy ý.
Hai người đến cửa ký túc xá nghiên cứu sinh, Chúc Dịch một
bên lên cầu thang một bên quay đầu nói chuyệ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.