Sau
một trận trời đất quay cuồng, chân Diệp Cửu Thu mới giẫm lên mặt đất. Nơi này
tràn ngập linh khí cùng linh thực nồng nặc tản mát ra hương thơm, làm cho y rất
nhanh liền từ trong cảm giác choáng váng tỉnh táo lại.
Chỗ
bọn họ đứng là một mảnh rừng cây nhỏ, cây cối thưa thớt mà thấp bé, không che
được được ánh mặt trời nghiêng nghiêng trải trên cỏ xanh ở mắt cá chân, ngẫu
nhiên có gió thổi qua, đầu cỏ như sợ hãi gật đầu, giống như làn khói xanh nông
sâu phập phồng.
"Thanh
dược thảo?"
Diệp
Cửu Thu biết rất ít linh thảo, mà thanh dược thảo bởi vì quá bình thường cũng
quá phổ biến, cho nên bị y nhớ kỹ. Loại linh thảo này tuy rằng không nhập giai,
thế nhưng y ăn những loại đan dược gia tăng kia đều có thanh dược thảo làm phụ
trợ.
Hiện
tại phóng mắt nhìn lại, đập vào mắt đều là Thanh dược thảo, số lượng này làm
cho y không khỏi kinh ngạc.
Nhiều
Thanh dược thảo cộng lại, đại khái so với linh thảo cấp một hai còn đáng giá
hơn chứ?
Y
liếc mắt nhìn Hà Sơn Kiến cùng Bạch Nhiên, hai người đối với cảnh tượng này đều
thần thái tự nhiên, không hổ là đã gặp qua, không giống y. Y cũng không vội
vàng hoảng hốt khai thác, mà là xin chỉ thị một chút.
"Bạch
sư huynh, những Thanh dược thảo này..."
Bạch
Nhiên hiểu được, lắc đầu cười nói:
"Thanh
dược thảo ít nhất phải trên mười năm mới có thể dùng làm thuốc. Nơi này hầu như
đều dưới 10 năm, hái được cũng không có ai muốn.”
Diệp
C� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).