Lật Chi căn bản không nhận ra sự khác
thường của Cố Cảnh Sâm.
Sau khi thức dậy vào sáng sớm ngày hôm
sau, cô thấy hành vi thất thường của anh đêm qua đều do say.
Con người dưới sự kích thích của rượu,
thực sự sẽ trở nên hoàn toàn khác ngày thường.
Thực ra hôm nay là chủ nhật, ngày khai
giảng đại học, nhưng sẽ không chính thức giảng dạy.
Lật Chi muốn đi đến trường cũng chỉ để
báo cáo một tiếng cho giáo viên.
Ăn sáng xong, Cố Cảnh Sâm lái xe đưa
Lật Chi đến Âm Đại.
Xe chỉ có thể dừng ở cửa, Cố Cảnh Sâm
vốn định xuống xe đi vào cùng Lật Chi.
Lật Chi cảm thấy anh cố tình chuyện bé
xé ra to vì vậy Cố Cảnh Sâm không xuống xe.
Chẳng qua trước khi Lật Chi xuống xe,
anh muốn hôn cô.
Mặt Lật Chi đỏ bừng, cô bước xuống xe
giả vờ bình tĩnh bước vào trường.
Cô vừa đi vừa hít thở và ổn định cảm
xúc, một lúc lâu mới để mọi người không nhìn ra manh mối.
Tuy nhiên, Lật Chi đột nhiên dừng lại.
Cô nhìn xung quanh.
Sáng sớm ngày 1 tháng 9, không có nhiều
học sinh ở trong trường.
Chỉ có những người qua đường rải rác
xung quanh.
Lật Chi nhíu mày khẽ thở dài, cô thấy
bản thân hơi thất bại.
Cô lại bị lạc.
Cô lấy điện thoại của mình để mở app,
cô theo bản đồ đến toà hành chính.
Nhưng...
Lật Chi tìm khắp túi của mình nhưng
không thể tìm thấy điện thoại.
Thần kinh của cô căng thẳng, tim đập
thình thịch trong chốc lát.
Điện thoại đâu?
Cô sẽ không để quên ở nhà đấy chứ...
Hay là cô bỏ quên trên xe?
Trước khi Lật Chi định xoay người quay
về tìm Cố Cảnh Sâm, một nam thanh niên đi xe đạp leo núi dừng lại bên cạnh cô.
"Xin chào, có cần giúp đỡ gì
không?" Người đàn ông dường như nhận thấy Lật Chi đang tìm kiếm cái gì,
anh ta chủ động hỏi.
Lật Chi động não một chút.
Cho dù đó là để quên ở nhà hoặc trong
xe, điện thoại sẽ không vô cớ bị mất.
Chuyện quan trọng nhất bây giờ là phải
đi đến tòa nhà hành chính để báo cáo, sau đó quay lại.
Anh hai vẫn còn trong xe chờ cô, cô
phải cố gắng tiết kiệm thời gian.
Lật Chi thấy hơi ngượng ngùng hỏi người
đàn ông: "Cái kia... Tôi muốn đến tòa nhà hành chính, muốn hỏi xem anh có
biết nó ở đâu không?"
Người đàn ông mỉm cười và nói với Lật
Chi: "Trùng hợp tôi cũng muốn quay đó, đi cùng nhau thôi."
Lật Chi chớp chớp mắt hai cái:
"Ồ... Được rồi, cảm ơn."
"Không cần." Người đàn ông
chậm rãi đạp xe, anh ta cười khẽ tự giới thiệu: "Tôi là người hướng dẫn
của khoa biểu diễn âm nhạc, Hạng Huy, cô là phó giáo sư mới được nhà trường
thuê phải không?"
Lật Chi hơi kinh ngạc hỏi: "Anh
biết tôi hả?"
Hạng Huy cười nói: "Từng nhìn thấy
sơ yếu lý lịch của cô Chung, tôi có ấn tượng."
Lật Chi gật đầu, cô vẫn giới thiệu bản
thân: "Xin chào, tôi là Lật Chi."
Hạng Huy cười nhẹ: "Tôi biết, tên
cô rất dễ nghe."
"Dáng cũng rất đẹp."
Lật Chi: "..."
Cô đột nhiên thấy hơi lúng túng không
thể nói được.
Giây tiếp theo, Hạng Huy dừng lại, anh
ta nói với Lật Chi: "Nếu không cô ngồi lên, tôi đạp xe đưa cô qua, sẽ
nhanh hơn một chút."
Lật Chi vừa định từ chối, chợt cô nghe
thấy phía sau truyền đến một tiếng gọi nhẹ: "Lật Chi."
Cô nghe thấy giọng nói của Cố Cảnh Sâm,
cô lập tức xoay mặt nhìn về phía sau.
Cố Cảnh Sâm sải bước đi về phía cô, Lật
Chi cũng đi về sau hai bước, nghênh đón anh.
Khi thấy cô quay lại, Hạng Huy đã nhìn
thấy trên mặt Lật Chi nở nụ cười vui mừng.
"Anh hai!" Lật Chi nhẹ nhàng
gọi.
Cố Cảnh Sâm giơ tay lắc lắc chiếc điện
thoại anh đang cầm.
Vỏ điện thoại màu hồng, bên trên treo
một mặt dây chuyền đặc biệt đáng yêu.
Nhìn qua đã biết đó là điện thoại của
một cô gái.
"Đến cả điện thoại cũng làm rơi
trên xe." Giọng nói bất đắc dĩ của anh lộ ra một chút cưng chiều và dung
túng, cũng không có nửa phần tức giận.
< ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.