Cố Cảnh Sâm khẽ sững người.
Khoảnh khắc cô đòi anh ôm bởi vì chiều
cao kia của cô, đột nhiên giữa lúc đó, tỏa sáng như một vì sao.
Lật Chi rất ít khi làm nũng với anh.
Trong lòng Cố Cảnh Sâm vô cùng vui
sướng, anh vươn tay ôm cô vào trong lòng.
Lật Chi vẫn đang ngồi trong gian hàng,
gò má cô vừa vặn áp vào phần bụng anh.
Tay Cố Cảnh Sâm ôm lấy đầu cô, nhẹ
nhàng vuốt mái tóc sau đầu cô.
Ánh mắt anh thu lại, chú ý đến ly cà
phê đã được người khác uống rồi được đặt ở đối diện chỗ ngồi của Lật Chi.
Cố Cảnh Sâm khẽ híp mắt lại.
Hai người chỉ nhẹ nhàng ôm lấy nhau như
vậy, từ trong vòng tay của anh, Lật Chi ngẩng đầu rồi lùi ra.
Cố Cảnh Sâm nắm chặt lấy tay cô, rồi
kéo cô đứng dậy, sau đó anh thay cô xách những đồ mà cô mua lên, anh dắt cô rời
khỏi Starbucks.
Sau khi lên xe, Cố Cảnh Sâm cũng không
hề nóng lòng sốt ruột hỏi Lật Chi đã gặp ai ở trung tâm thương mại.
Lật Chi ngoan ngoãn, vô cùng yên lặng
ngồi trên ghế phụ.
Trong xe đang mở một bài hát nhẹ nhàng.
Suy nghĩ của cô theo âm nhạc dạo chơi
rồi đắm chìm trong thế giới của riêng mình.
Cái ngày sinh nhật ba năm trước của cô.
Lật Chi làm trợ giảng nên cô thường đến
trường, hỗ trợ giáo sư hoàn thành việc dạy học.
Sau khi tan học, cô vừa đến phòng giáo
viên thì bị một học sinh nam chặn lại.
Đó là bạn trai của bạn cùng phòng với
cô.
Trong tay bạn nam có ôm máy ảnh, vô
cùng thành khẩn hỏi cô, có thể quay một đoạn phim chúc mừng bạn gái cậu ta được
không, bởi vì hơn một tháng nữa là đến sinh nhật của bạn gái cậu ta rồi, cậu ta
muốn tạo một bất ngờ cho bạn gái mình.
Con người bạn cùng phòng với Lật Chi
rất tốt, hai cô gái ở với nhau vô cùng hòa thuận.
Nghe thấy bạn nam nhờ vả như vậy, cô
thích thú đồng ý với cậu ta.
Hai người tìm chỗ ở trong trường được
một lúc, cuối cùng quyết định, Lật Chi đã ghi lại một đoạn phim ngắn chúc mừng
ở dưới gốc cây cổ thụ trăm năm mang tính biểu tượng.
Lúc đó Lật Chi mặc một áo chiếc khoác
bông hơi dày, trên người cô còn đeo chiếc đàn violon mà mẹ cô để lại.
Cô với nét đẹp tự nhiên không cần trang
điểm đứng dưới gốc cây, trên mặt mang theo nụ cười để quay một đoạn phim ngắn
cho bạn cùng phòng.
Sau khi quay xong, Lật Chi còn có lòng
đi đến bên đó cùng bạn nam xem hiệu quả của đoạn phim ngắn mà bản thân mình
quay được, cô xác định người kia vừa lòng rồi sau đó mới rời đi.
Mấy năm trôi qua, rất nhiều đoạn ký ức
đã mờ nhạt đi rồi, cô sớm đã không nhớ đã nói chuyện với bạn học nào trong quá
khứ nữa rồi.
Cô chỉ biết New York ngày hôm đó gió
đông buốt giá, lạnh thấu vào trong tim cô.
Ngày đầu tiên của tháng 11.
Là sinh nhật của cô.
Chỉ có Thích Nguyệt đang ở xa tít trong
nước và Trang Tỉnh có việc không thể đến được gửi tin nhắn sinh nhật vui vẻ và
lì xì cho cô trong wechat.
Tận sâu trong lòng Lật Chi vô cùng
ngưỡng mộ bạn cùng phòng của cô.
Có một người nào đó, đặc biệt có lòng
chuẩn bị bất ngờ cho cô ấy trước hơn một tháng thậm chí là hai tháng.
Còn cô, chỉ có thể ngưỡng mộ.
Không dám cưỡng cầu.
Lật Chi vốn không biết, hôm đó lúc cô ở
trong trường quay đoạn phim ngắn có nói có cười với bạn trai bạn cùng phòng, có
một người đàn ông mặc áo khoác gió màu đen đứng cách đó khá xa.
Trong mắt người đàn ông tràn ngập đều
là cô.
Lại chỉ có thể bất lực nhìn cô cùng một
nam sinh khác nói cười.
Cố Cảnh Sâm nghĩ cô đã có bạn trai, họ
đang dùng máy ảnh lưu lại ký ức chung của họ trong chính ngôi trường thuộc về
họ.
< ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.