Lúc đầu, Giang Ngưng nghĩ là nếu có
nhiều con gái thì cô sẽ bỏ Lão Đỗ ở lại một mình. Còn cô sẽ cứ như vậy mà chở
chị em bọn họ đến bờ biển. Làm như vậy sẽ khiến Hà Du và bạn gái cảm thấy thoải
mái hơn.
“Bờ biển hả? Tuyệt vời, tuyệt vời!” Vu
Giai Nghiên nghe xong, ánh mắt chợt sáng lên.
Triệu Thư Tú nghĩ nghĩ nói: “Nên chở
thêm Lão Đỗ đi cùng. Có con trai đi theo thì sẽ an toàn hơn.”
Vu Giai Nghiên tiếp lời: “Với lại, năm
đứa con gái thì sao mà ngủ được. Ngưng Ngưng, cậu vẫn nên chở Lão Đỗ theo, thế
là chẵn rồi.”
Giang Ngưng cảm thấy những điều vừa nói
rất có lý.
Ký túc xá dần dần vắng người. Phòng ngủ
của các cô thật sự rất náo nhiệt. Họ đều ngẩng cổ chờ mong đến cuối tuần.
Ban ngày, Hà Du và Triệu Thư Tú lên thư
viện để tự học. Giang Ngưng và Giai Nghiên thì đi dọn gạch ở phòng thí nghiệm.
Buổi tối chính là thời điểm để họ nói chuyện phiếm. Mặt khác mọi người đều tò
mò về người bạn sẽ đi biển cùng Hà Du.
“Hồi tớ còn nhỏ tớ vẫn luôn dành sự
quan tâm đặc biệt cho em gái của tớ. Tớ thực sự rất thích chơi cùng với em ấy.”
Hà Du đáp.
Giang Ngưng chen vào nói: “Hơn nữa còn
rất đẹp.”
Vu Giai Nghiên tán đồng nói: “Người đẹp
ai mà không thích.”
Chủ đề này nhanh chóng được lướt qua.
Phần lớn thời gian mọi người đều dùng để nghiên cứu xem nên mua đồ bơi gì.
Vu Giai Nghiên vẫn chỉ là vịt lên cạn,
vì vậy nên cô sẽ học bơi lội ở khoảng trống trong phòng ngủ. Cô bị Giang Ngưng
cười nhạo, nói cô tốt nhất là nên đi mua thêm cái phao bơi đi.
Vào buổi sáng cùng ngày, Lục Nam Giai
đi tới Nam Thành theo đúng hẹn.
Điều kỳ lạ là con đường đi thẳng từ đại
học Nam Thành đ� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.