Dáng người nữ tử yểu điệu cứ thế đứng ở cửa, mắt ngọc mày ngài, mặc dù mặc váy bố kinh thoa nhưng vẫn không thể che đi nhan sắc, nàng ấy hơi mỉm cười với Đường Tiểu Hà, nụ cười thanh lệ như gió, nhẹ nhàng lay động lòng người, khiến tâm tình của người ta phải nhộn nhạo, mất hồn mất vía.

Đường Tiểu Hà chỉ vào nàng ấy, vỗ đầu mình cố gắng nhớ lại: “Là lần đó, khi ta với Tống Hạc Khanh chạy trên đường đụng ngã nhiều quầy hàng, ta nhớ rõ mặt của ngươi… Ngươi là tỷ tỷ bán đậu hủ?”

Nữ tử lại cười một cái, lấy ống tay áo che miệng, nhất cử nhất động đều lộ ra vẻ e lệ cổ kiều, dáng người như nhược liễu trong gió nhìn rất câu người.

Đường Tiểu Hà nhìn đến ngây người, giống như lần đầu tiên thấy một người nữ tử như vậy, lắc lắc đầu khôi phục tinh thần, có chút ngượng ngùng nói: “Sau đó ta có đi tìm ngươi, muốn bồi thường tiền cho ngươi nhưng không tìm được… Đúng rồi tỷ tỷ, đây là nơi nào thế? Là nhà của ngươi sao? Vì sao ta lại ở chỗ này?”

 Nữ tử im lặng, chỉ vào miệng mình, sau đó vẫy vẫy tay.

Lúc này Đường Tiểu Hà mới phản ứng lại, vị tỷ tỷ này là người câm.

Đường Tiểu Hà có hơi á

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play