Đôi phu thê ngồi liệt song song trên nền nhà, sau đó phản ứng lại, đi lên một người túm tóc nữ nhi một người giữ tay đồng thời chất vấn tiểu cô nương: “Có phải ngươi lấy tiền của bà nội hay không? Mau giao ra đây! Mau đem tiền giao ra đây!”

Đa Đa liều mạng lắc đầu, khóc ròng nói: “Không phải con! Con thực sự không có lấy mà! Thực sự không phải con!”

“Đồ đê tiện! Còn dám cãi bướng? Ta nói vì sao gần đây ngươi lại béo như thế hóa ra là do ngươi cầm tiền của bà nội đi mua đồ ăn! Phụ thân của nha đầu này, chàng mau lục soát trên người nó đi!”

“Cứu mạng! Cứu mạng! Không phải là con! Thực sự không phải là con mà! Con cầu xin mọi người đừng đụng vào y phục của con, đại ca ca cứu muội!”

Đúng lúc này, hai cánh cửa bị người ta dùng chân đá văng đi, một đám sai dịch mặc công phục của Đại Lý Tự xông vào.

Theo sau đó là Đường Tiểu Hà và Tống Hạc Khanh, nhìn thấy tiểu cô nương bị ấn lên mặt đất, trên mặt toàn là nước mắt, cổ áo còn bị kéo ra một mảng lớn, tức giận đến mức quát với đôi phu thế khốn nạn kia: “Cút đi!”

Đôi phu thê Ngưu Đại Sơn bị trận địa này dọa cho sợ không nhẹ, đối với tiếng rống này cũng như mệnh lệnh buông tay ra, nhìn mặt Tống Hạc Khanh xong hai đầu gối mềm nhũn, lập tức quỳ trên mặt đất không biết là đang dập đầu hay cúi đầu.

Đường Tiểu Hà cởi áo ngoài ra khoác lên người của Đa Đa, đỡ tiểu cô nương đứng dậy, sau đó lau sạch nước mắt trên mặt tiểu cô nương rồi kéo về đứng phía sau Tống Hạc Khanh.

Ngưu Đại Sơn nhìn vị Thiếu Khanh đại nhân của Đại Lý Tự mặc công phục chính khí này thì liền mất đi khí thế đánh nữ nhi vừa nãy, chỉ im lặng, còn Ngưu Loan thi lại càng không dám nói gì, hai người phu thê chỉ nơm nớp lo sợ, chẳng dám hó hé một câu.

Chờ đến khi có đủ dũng khí, Ngưu Đại Sơn mới nở nụ cười nịnh nọt: “Không biết vì sao đại lão gia lại tới nơi này của bọn ta, chẳng lẽ trong lúc vô ý tiểu nhân đã phạm phải chuyện gì sao?”

Chẳng lẽ phạm tội đánh hài tử cũng vi phạm pháp luật?

Tống Hạc Khanh không thèm để ý, tầm mắt của hắn nhìn xung quanh một vòng, lạnh lùng nói: “Nhi tử của ngươi đâu?”

Lúc này Ngưu Đại Sơn mới phát hiện ra không thấy nhi tử đâu, chỉ đành kêu hai tiếng gọi người nhưng cũng không thấy, cho nên cười nói với Tống Hạc Khanh: “Chắc tám chín phần là đi tìm Cẩu Đản chơi rồi. Vừa mới nãy chỉ lo dạy dỗ tiểu nha đầu trong nhà nên thằng bé đi ra ngoài lúc nào cũng không để ý. Aida, đều tại tiểu nha đầu nhà ta không làm người khác bớt lo được, không biết làm việc nhà thì thôi đi, mấy ngày trước còn học được thói trộm tiền, cũng không biết là do ai dạy hư?”

Nói xong liền đưa đôi mắt hướng lên người Đường Tiểu Hà.

Đường Tiểu Hà há mồm mắng: “Nhìn cái gì mà nhìn? Đừng có mà hắt nước bẩn lên người ta! Đa Đa có đôi phụ mẫu như các ngươi đúng là xui xẻo cả đời!”

Ngưu �

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play