Bên trong công phòng, trên bàn bày biện một đĩa bột đằng thảo cạo từ trong rổ xuống, bên cạnh bột là một con chuột chết, bên cạnh chuột chết còn có một chậu nước, bên cạnh nước đặt một cây kim bạc đen.

Tống Hạc Khanh quan sát mấy thứ này, nghe Ngỗ tác bên cạnh nói: “Trước tiên tiểu nhân chà một ít bột phấn từ trong giỏ xuống, đút cho chuột ăn, lúc này chuột mất mạng. Sau đó đem rổ ngâm trong chậu nước, dùng kim bạc để thử, kim bạc dần biến thành màu đen. Pha loãng như vậy mà độc tính còn có thể mạnh như thế, tiểu nhân xác định, cái rổ này từng đựng kịch độc thạch tín là điều không thể nghi ngờ.”

Tống Hạc Khanh nhìn cái rổ, đôi mắt không khỏi nhắm lại. Đột nhiên, hắn mở to hai mắt, gọi to tên Vương Tài, nói: “Lúc trước chẳng phải ngươi nói từng nhặt được lá anh đào còn sót lại ở cửa ngõ hẻm Thảo Hài sao?”

Vương Tài gật đầu nói phải.

Tống Hạc Khanh: “Lập tức đem lá anh đào trình lên!”

Chốc lát, lá anh đào đã hong khô được đưa ra, Tống Hạc Khanh lập tức để Ngỗ tác nghiệm độc, Ngỗ tác đem lá cây mài nhỏ rồi hoà tan trong nước, lấy thêm kim bạc thử, kim bạc trở nên đen.

Tống Hạc Khanh rốt cuộc bừng tỉnh đại ngộ, hóa ra anh đào chiên sở dĩ có độc, không phải là bởi vì khi đang trên đường làm thì đầu độc, mà bởi vì anh đào vốn đã có độc.

Độc dược ở bên ngoài anh đào, cho nên giỏ đựng anh đào cũng theo đó tiếp xúc với phấn độc. Từ Hậu đem anh đào nhặt được về nhà, lúc cho vào nồi lười biếng không rửa sạch, thạch tính lại gặp nóng trở nên càng mạnh, cho nên ngày thứ hai Thôi Mậu cầm anh đào chiên trong tay, chỉ ăn hai viên anh đào, thuận tiện độc phát đến chết.

Hễ là Thôi Mậu không nảy sinh ý nghĩ bất chợt đi mua anh đào chiên nếm thử, phàm là phần anh đào chiên đi vào trong miệng người khác, vụ án này sẽ thay đổi tính chất.

May mắn là hắn ta, may mắn là Thôi Mậu.

Lần đầu Tống Hạc Khanh nghĩ như vậy, dùng từ “ông trời có mắt” để hình dung một vụ án.

Nhưng Từ Hậu sao mà vô tội, chỉ là nếu nói đây là báo ứng cho việc không sạch sẽ của hắn, vậy báo ứng cũng quá nặng rồi.

Vẫn phải tiếp tục điều tra.

Lúc này Tống Hạc Khanh lại phái ra hai nhóm người, một nhóm dựa theo rổ tìm manh mối, trọng điểm đi thăm dò con hẻm Thảo Hài, một nhóm khác đi các tiệm thuốc lớn ở Kinh thành yêu cầu sổ sách, tổng kết xem bách tính gần đây mua thạch tín, lần lượt điều tra từng người.

Bận rộn cái này, phải tốn hai ngày.

Sổ sách thì phải xét toàn bộ, nhưng lại cực kì phiền phức, trong Kinh thành có ít nhất một trăm v�

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play