Mặt Đường Tiểu Hà nóng lên, mạnh miệng nói: “Ta biết ngươi đang nói ta nhưng ngươi phải thừa nhận rằng ta không hề sai.”
Tống Hạc Khanh gật đầu: “Đúng là ngươi không sai nhưng ngươi cũng phải thừa nhận là ta cũng không sai.”
“Lời này của ngươi là có ý gì?”
Tống Hạc Khanh cúi đầu nhìn nàng: “Ví dụ như bây giờ Thôi cô nương có thể đuổi theo ta hỏi để ta nói cho nàng ta nên hạ quyết tâm kéo Thôi Mậu ra ngoài ánh sáng thực thi công lý, vậy thì ta đây dù biết đối đầu với toàn bộ Thôi thị là nguy hiểm nhưng nhất định ta cũng sẽ kéo Thôi Mậu ra xét xử. Nhưng vì sao nàng ta không đuổi theo, là vì tin tức của nàng ta chậm hay là không biết chuyện gì? Hay là do nàng ta bị bệnh chưa khỏi, cẳng chân lại không tiện?”
Đường Tiểu Hà nhíu mày, rũ mắt xuống nói: “Cái này đương nhiên là bởi vì, bởi vì phụ thân của nàng ta…”
“Rất tốt, cái đầu của ngươi vẫn còn dùng được.”
Hắn nhìn nàng, ánh mắt lộ vẻ biếng nhác mệt mỏi, rồi lại nói vô cùng rõ ràng, giọng điệu dịu dàng: “Thôi cô nương sinh trong danh môn thế gia, sinh ra là cẩm y ngọc thực, toàn bộ chi phí ăn mặc đều là do gia tộc chu cấp
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).