Tống Hạc Khanh: “Ngươi nói thẳng ngươi muốn làm gì được không.”

Đoán chừng là sợ Tống Hạc Khanh đuổi mình đi, Thôi Quần Thanh cuối cùng cũng thu lại bộ dạng du côn cà lơ phất phơ kia, vẫy tay ngồi lên cái ghế khác của bàn xử án, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Trước đây với ngươi chỉ vì phá được vụ án ma quỷ tử thần trong cung mà leo lên được cái chức Đại Lý Tự thiếu khanh, nói thật, ta không phục ngươi lắm. Dù sao luận về gia thế, ta xuất thân thế gia, ngươi xuất thân nông gia, luận tài năng, ngươi đạt Võ cử, ta trong ba người đứng đầu kỳ thi Văn, luận làm người, mọi việc ta đều thuận lợi người gặp người thích, ngươi lạnh lẽo như băng, mèo ngại chó chê ---”

“Chờ một chút.” Tống Hạc Khanh đỡ tránh: “Hôm nay ngươi tới chuyến này, chính là cố ý tới kể lể với ta sao?”

“Dĩ nhiên không phải.”

Biểu cảm Thôi Quần Thanh càng trầm xuống, nghiêm nghị nói: “Ta là tới tìm ngươi giúp đỡ.”

Lần này Tống Hạc Khanh trở nên nghiêm mặt, giư

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play