Uông
Thanh Lâm tính toán, nếu đêm nay gặp phải Đinh Vân Khang, cô sẽ khiến hắn nhận
ra cô "để ý" Tống Trí Viễn nhiều như thế nào.
Nhưng
suốt cả đêm, cô chẳng thấy Đinh Vân Khang đâu, đương nhiên cũng không thấy nữ
nhân viên sales đâu cả.
Bỗng
nhiên Uông Thanh Lâm thấy mình hơi nực cười, có lẽ người ta chỉ nói một câu vui
đùa, người nói không để trong lòng, người nghe không liên quan lại nhớ kỹ. Cô
nhớ tới một câu nói, "Kẻ nghiêm túc là kẻ thua".
Có
lẽ đây là lý do tại sao cô không bao giờ thắng từ nhỏ đến lớn. Bởi vì cô quá để
ý, nên mới quá nghiêm túc, bởi vậy dáng vẻ cô lúc nào cũng cấp bách, so với đám
người vân đạm phong khinh đó ... tỷ như Đinh Vân Khang, tỷ như Uông Thừa Nhã
... cô không được tiêu sái tự nhiên như bọn họ.
Đến
lúc thanh toán, Uông Thanh Lâm mới phát hiện giá cả ở nơi này cao hơn mình tưởng,
nhưng Tống Trí Viễn vẫn đưa thẻ ngân hàng qua, mặt không biến sắc.
Hai
người bọn họ đều lái xe đến đây, nhưng cũng đã uống rượu. Bỗng nhiên Uông Thanh
Lâm không biết đêm nay mình mặc váy ngắn cho ai xem, mà lúc này cô cũng không
có hứng thú rủ Tống Trí Viễn thuận lý thành chương làm vài chuyện gì đó.
Thậm
chí cô còn không muốn nói chuyện. Đứng ở thang máy, cô giả vờ nhìn thẳng, thật
ra khóe mắt đang liếc nhìn phản ứng của Tống Trí Viễn. Dường như anh ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).