"Có á, mấy
ngày trước có gọi điện cho mẹ nói là cảm ơn con đã chăm sóc cho Tiểu Quyết, còn
nói rằng Tiểu Quyết thi tốt như vậy là nhờ có con... Tại sao đột nhiên lại hỏi
như vậy?"
Kiều Noãn khẽ lắc đầu:
"Không có gì đâu ạ, chỉ là tùy tiện hỏi một chút thôi."
Cô đóng cửa lại và
nằm xuống giường, cảm thấy rất mệt mỏi đến không chịu nổi.
Mẹ Hà chỉ uy hiếp
cô, coi như là đã nhân từ lắm rồi. Cô có thể lường trước được, nếu như cứ khăng
khăng làm mọi việc thì những bức hình kia sớm muộn gì cũng sẽ được gửi cho ba mẹ
cô.
Mẹ Kiều và ba Kiều
thật lòng đối xử với Hà Quyết như con ruột của mình, lại còn rất biết hơn mẹ Hà
lúc trước đã ra sức vì chuyện của nhà máy, nếu để cho bọn họ biết chuyện này… Hậu
quả sẽ không thể nào tưởng tượng được.
May mắn thay, mọi
thứ đã kết thúc rồi.
Không cần thời thời
khắc khắc lo lắng bị phát hiện, không cần tính toán thời gian còn lại không bao
lâu.
Kiều Noãn ở nhà thảnh
thơi mấy ngày, mỗi ngày ngủ sớm dậy sớm, ăn cơm ba bữa đúng giờ. Trong lúc rảnh
rỗi sẽ ra đầu ngõ vừa nghe các bà cụ đóng đế giày vừa nói chuyện phiếm, chẳng
khác nào bước vào độ tuổi về hưu sớm.
Sáng sớm ngày 1
tháng 8, khi trời còn chưa sáng, Kiều Noãn xách vali lặng lẽ ra ngoài. Cô vô thức
không muốn để ba mẹ đưa tiễn mình, mặc dù biết sẽ khó tránh được mẹ Kiều sẽ
trách mắng cô.
Những ngày dài vào
mùa hè, lúc khoảng hơn năm giờ sáng bầu t ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.