《Một cây hải đường ép
hoa lê - Calantha》
Cuối cùng Kiều Noãn dừng lại ở trạm
xe buýt gần đó nhất, ngồi xuống ở băng ghế dưới biển trạm dừng xe buýt, sau đó
lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Hà Quyết.
“Em ở trạm Đông Khê, anh nói chuyện với
cô ấy xong thì đến đây tìm em.”
Sau khi gõ xong dòng tin nhắn thì cô
lại chậm chạp không thể nhấn gửi đi được. Cho dù là chính mình nhìn thấy đi nữa,
thì giọng điệu của đoạn tin nhắn này cũng chua xót không chịu được, vì thế cô
liền bắt đầu chỉnh sửa từng câu từng chữ một cách cẩn thận. Sửa tới sửa lui, Kiều
Noãn đột nhiên cảm thấy trong lòng chua xót một trận. Cô không phải là một người
tính toán đến như vậy, nhưng không hiểu tại sao hôm nay lại vì một chuyện nhỏ
như vậy mà trở nên bụng dạ hẹp hòi như thế này. Chưa kể đến rằng không chắc chắn
Hà Quyết có liên quan gì đến cô em gái đó hay không, cho dù là có đi chăng nữa
…… Thì không phải là đã nằm trong dự đoán của cô rồi hay sao.
Bản thân cô lại không thể giải thích
được mà ghen tuông như vậy, thật sự rất kỳ lạ. Giữa hai người còn có quá nhiều
thứ cần thỏa hiệp và mài giũa, và khoảng cách tuổi tác chắc chắn chỉ là một
trong số đó.
Kiều Noãn thở dài, xóa bỏ đi một số
chữ đã gõ ra trước đó, cuối cùng chỉ còn lại năm chữ “Em ở trạm Đông Khê”.
Sau khi nhấn gửi đi, Kiều Noãn siết
khăn choàng quấn quanh cổ chặt hơn một chút, tựa lưng vào ghế suy nghĩ xem nên
làm như thế nào.
Khoảng năm phút sau, Hà Quyết thở hồng
hộc liền xuất hiện ở trong tầm mắt của Kiều Noãn. Kiều Noãn có chút kinh ngạc,
cô thật sự không ngờ rằng Hà Quyết lại có thể chạy đến đây trong một khoảng thời
gian ngắn như vậy.
Hà Quyết dừng lại ở trước mặt cô, tay
chống xuống đầu gối và mở miệng thở hổn hển. Sau khi bình tĩnh lại, cậu liếc mắt
nhìn Kiều Noãn, trên mặt mang theo chút tức giận: “Sao em lại rời đi trước?”
Kiều Noãn nhún vai, đang định trả lời,
thì phát hiện ở trong tay Hà Quyết đang cầm một túi quà tinh xảo: “Đấy là cái
gì vậy?”
“Ồ… là quà sinh nhật.”
“Là cái gì thế?”
“Không biết, còn chưa có mở ra xem.”
Kiều Noãn dừng lại một chút, cuối
cùng vẫn là chịu thua dưới sự tò mò của chính mình: “Em có thể xem một chút được
không?”
Hà Quyết đưa cái túi quà cho cô mà
không nói câu nào.
Kiều Noãn lấy đồ từ ở trong túi quà
ra, liền phát hiện đó là một chiếc khăn len màu xám nhạt rất đẹp, sờ vào cực kỳ
mềm mại, dễ chịu. Nhìn vào nhãn hiệu, đó là của một thương hiệu rất lớn, cô tin
chắc rằng nó sẽ không hề rẻ.
“Không tệ, cô ấy rất có mắt nhìn.” Kiều
Noãn đem đồ nhét lại vào trong túi rồi đưa cho Hà Quyết, nở một nụ cười không
rõ ý tứ.
Hà Quyết nhìn cô: “Em đang ghen à?”
Kiều Noãn ngay lập tức phủ nhận: “Anh
đùa em à? Em mà lại đi ghen tuông với một em gái nh� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.