《Một cây hải đường ép hoa lê - Calantha》
Từ tận đáy lòng, Kiều Noãn không khỏi sinh ra đồng cảm với Tôn Nhã, nhẹ giọng
nói với Hà Quyết: "Như vậy không tốt đâu?”
"Vậy thì phải làm sao?"
"Nữ sinh người ta thích cậu tuy rằng không phải ai cậu cũng cần đáp lại,
nhưng làm như thế có phải có hơi không có tình người hay không..."
Vẻ mặt Hà Quyết có chút không kiên nhẫn: "Mấy chuyện này đâu có liên
quan đến tôi?"
Kiều Noãn ngoan ngoãn ngậm miệng, không tiếp tục đi sờ vảy ngược nữa. Nói
không chừng cũng bởi vì Hà Quyết không hợp tình người như thế nên mới có nhiều
em gái theo sau.
Mức độ khó ăn của đồ ăn trong căng tin trường trung học phụ thuộc... Nó tỷ
lệ nghịch với học tập. Kiều Noãn nhìn đĩa trứng xào súp lơ, cần tây xào niễng với
ớt xanh xào ớt đỏ độc đáo sáng tạo, nhất thời cảm thấy hối hận, sớm biết như vậy
cũng không cần sợ phiền phức. Cô mang trong mình tinh thần lạc quan, coi như là
cách mạng trải nghiệm cuộc sống, ăn bữa ăn đầu tiên và cuối cùng của mình tại
căng tin trường trung học này.
Sau khi ăn xong Hà Quyết hỏi cô muốn đi đâu, Kiều Noãn suy nghĩ một chút rồi
nói: "Tôi đến lớp học của cậu nghỉ một lát đi, buổi chiều còn phải lên trường
làm thí nghiệm."
Trong phòng học có ba đến năm người, trong đó bao gồm cả Tôn Nhã rõ ràng
đang tức giận. Cô ấy và một cô gái đang đọc tạp chí thời trang, thảo luận sôi nổi
về một ngôi sao Nhật Bản và Hàn Quốc nào đó, giả vờ tỏ ra không thèm để ý đến
hành tung của Hà Quyết.
Kiều Noãn liếc mắt một cái liền nhìn ra cô bé đang dùng khóe mắt lén lút
theo dõi bóng dáng Hà Quyết, nghĩ thầm quả nhiên nữ sinh nhỏ đúng là nữ sinh nhỏ,
đẳng cấp quá thấp.
Kiều Noãn ngồi xuống vị trí cùng bàn của Hà Quyết, lật sách giáo khoa của bọn
họ trong chốc lát, cảm thấy hơn buồn ngủ bèn nói: "Tôi ngủ một lát, nửa tiếng
sau nhớ gọi tôi. ”
Ngủ trưa trong một lớp học chất đầy các loại tài liệu tham khảo đã là một
ký ức quá xa không thể nhớ lại đối với Kiều Noãn. Giờ phút này bên ngoài lớp học
truyền đến mùi của đường nhựa, ngoài cửa sổ thỉnh thoảng có tiếng nói của nữ
sinh đi ngang qua làm cho cô có một ảo giác bừng tỉnh trở lại thời trung học. Tất
cả đều có hơi thở của những năm tháng xanh tươi, bao gồm cả... Nữ sinh trẻ còn
đang ríu rít thảo luận về các minh tinh.
... Nhưng nó thực sự quá ồn. Kiều Noãn quay đầu qua chỗ này rồi quay qua chỗ
khác. Lúc thì nằm nghiêng, lúc thì nằm sấp, nhưng vẫn không thể bỏ qua tiếng thảo
luận càng nói càng sôi nổi kia, quả nhiên là bởi vì môi trường ngủ mấy năm nay
quá yên bình.
Cô đang định về nhà ngủ, đột nhiên nghe thấy Hà Quyết vỗ bàn một cái, trong
phòng học nhất thời trở nên yên tĩnh.
"Có người ngủ, đừng ồn ào."
Kiều Noãn vùi mặt ở giữa cánh tay không nhịn được lộ ra một nụ cười, không
khỏi nhớ tới năm trại mùa đông năm đó, Hà Quyết cũng từng giải vây như thế này
cho cô, chẳng qua bây giờ cậu dùng giọng nói khàn khàn đang thay đổi để nói nên
còn có khí thế hơn so với năm đó.
Cô cái nghĩ cái không một lúc, nhanh chóng ngủ thiếp đi.
Nửa tiếng sa ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.