《Một cây hải đường ép
hoa lê - Calantha》
Hành
trình ngày thứ ba là leo Vạn Lý Trường Thành, đúng vào ngày đầu tiên kỳ kinh
nguyệt của Kiều Noãn. Cô dậy sớm uống một ly lớn nước đường nâu, khi đi ngoài vẫn
cảm thấy bụng dưới hơi đau. Tuy nhiên, chuyến đi không thể trì hoãn nên cô đành
cắn răng lên đường cùng cả đoàn.
Vạn
Lý Trường Thành dốc hơn tưởng tượng của cô rất nhiều, mỗi lần cô đến trạm gác,
góc nghiêng gần như là 60-70 độ, cô vừa xách hành lý, vịn tay vào bên cạnh, vừa
đi vừa thở hồng hộc. Mặc dù phong cảnh rất tráng lệ, nhưng cô thực sự không có
tâm trạng để thưởng thức nó.
Hà
Quyết đi mấy bước đuổi kịp cô, thấy sắc mặt cô hơi kỳ quái, vội vàng hỏi: “Làm
sao vậy?”
Kiều
Noãn dừng lại, xua tay: “Không sao, cậu đi trước đi, tôi từ từ đi theo sau.”
Hà
Quyết cởi túi của cô và cõng trên lưng: “Nếu cô cảm thấy không thoải mái, đừng
leo lên.”
Kiều
Noãn lắc đầu, yếu ớt nói: “Trong cuộc họp tối qua, Tổng
giám đốc Địch nói hôm nay tôi và Cam Úc nhất định phải
đi theo.”
“Vậy
nói Địch Minh một tiếng.”
Kiều
Noãn kiên quyết lắc đầu: “Thật sự không cần đâu. Cậu lên trước đi, cả đoàn muốn
đi chụp ảnh ở sườn núi.”
Nhưng
Hà Quyết không nghe, một tay cậu nắm lấy cánh tay cô đỡ cho cô. Kiều Noãn mặc
dù muốn phản đối, nhưng thể chất của cô quá yếu và cơn đau rất dữ dội. Sau khi
leo lên một lúc, Kiều Noãn cảm thấy như có một con dao găm cùn rỉ sét đang từ từ
khuấy động trong bụng cô, kéo nội tạng của cô ra. Cơn đau ngày càng dữ dội, bụng
bắt đầu cuộn lên, cảm giác nôn ói dữ dội hơn. Trước mắt cô dần mờ nhòe đi, tay
cô đổ mồ hôi liên tục còn nhiệt độ cơ thể thì thấp khủng khiếp.
Thấy
Kiều Noãn vô thức dừng lại, Hà Quyết vội đỡ cô ngồi xuống bậc thềm: “Có nặng lắm
không?”
Kiều
Noãn lắc đầu, thân thể cuộn lên, hai tay gắt gao đè ở bụng dưới.
Gió
núi thổi mạnh khiến cô càng lúc càng lạnh, cơn đau bụng ngày càng mạnh mẽ hơn.
Hà Quyết cảm thấy cơ thể mình chạm vào lạnh đến rợn người nên vội cởi áo khoác,
đắp lên người cô. Có người đi qua tò mò dừng lại, nhìn một hai cái rồi tiếp tục
bước đi.
Hà
Quyết quỳ xuống và nhẹ nhàng nắm tay cô, nhìn khuôn mặt cô ngày càng tái nhợt,
trong lòng càng thêm nôn nóng.
“Này
cậu nhóc, động không nổi rồi hả?” Giọng nói sang sảng của Địch Minh đột nhiên từ
phía sau vang lên.
Hà
Quyết quay đầu lại, phía sau đã không còn người của Đông Lệnh Doanh, hiển nhiên
anh ta là người đi cuối cùng.
“Chị
ấy không được khỏe.” Hà Quyết đứng dậy và tránh sang một bên.
Địch
Minh bỏ lá cờ tiểu đoàn đang mang sang một bên, ngồi xổm xuống sờ trán Kiều
Noãn: “Sao vậy?” Thấy Kiều Noãn đang đè lên bụng mình, mặt đầy mồ hôi lạnh, anh
ta liền hiểu ra. Lập tức kéo tay Kiều Noãn lại, dùng sức bóp chặt huyệt Hợp Cốc*.
Khuôn mặt Kiều Noãn nhăn lại vì đau, không biết là ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).