“À, thì ra em là Bạch Chỉ…”
Mộc Phong Hề híp đôi mắt đào hoa, nhẹ
giọng lẩm bẩm
Trong ấn tượng của anh ta, Bạch Chỉ
chính là người có phong cách thiết kế khá là tương tự với Sở Mạch Diễn kia…
Không ngờ rằng, cô không chỉ có tác
phẩm vô cùng đặc biệt, mà con người cũng rất đặc biệt!
Mộc Phong Hề nhe răng cắn hạt dưa, sau
đó bỗng nhớ ra mình còn chuyện chính chưa làm, bèn điện thoại ra, gọi điện cho
Sở Mạch Diễn.
“Có việc gì sao?” Giọng điệu không kiên
nhẫn của Sở Mạch Diễn truyền đến từ đầu bên kia điện thoại.
“Sao mà thiếu kiên nhẫn như vậy chứ?
Sếp Sở của chúng ta bận lắm sao?” Mộc Phong Hề vừa vươn vai duỗi eo, vừa hỏi
anh.
“Cậu tưởng ai cũng như cậu, cả ngày chỉ
biết uống trà phơi nắng chắc?” Sở Mạch Diễn khinh thường đáp lại anh ta.
“Hừ… Uống trà phơi nắng thì sao chứ hả?
Anh đây đang nghỉ ngơi dưỡng sức! Có hiểu hay không hả? Thời còn trẻ trung
không chăm sóc bản thân, già rồi lại ôm mặt khóc hu hu…” Mộc Phong Hề ngạo nghễ
tiếp lời.
“Nếu cậu Phong Hề muốn phát biểu lý
luận về việc nghỉ ngơi chăm sóc bản thân thì mời cậu tới quảng trường nhân dân,
tôi tin rằng mấy bác gác khiêu vũ ngoài quảng trường mới là đối tượng thực sự
cần nghe cậu giảng đạo! Cúp máy đây, hẹn gặp lại!” Sở Mạch Diễn không khách khí
mà đáp.
“Từ từ đã… Đừng cúp máy vội! Tôi tìm
cậu có chuyện quan trọng mà! Chuyện quan trọng!!! Chuyện quan trọng đó!!!”
Sợ Sở Mạch Diễn c ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.