Cho dù là cả form dáng hay là chất liệu đều tốt đến không
ngờ, không cứng nhắc như trang phục chuyên nghiệp thông thường, độc đáo, tự do
hơn một chút nhưng không mất đi vẻ đoan trang…
Không ngờ, bộ quần áo không thu hút chút nào tùy tiện treo ở
nơi đó, khi khoác lên người cô lại đưa đến hiệu quả tốt như vậy!
“Quý cô, cô mặc quần áo thật sự quá đẹp! Ánh mắt của chồng
cô thật tốt!” Nhân viên bán hàng không hổ danh là dân chuyên nghiệp, dùng một
câu mà khen được cả hai người, đại đa số người bình thường đều nhịn không được
mua nó mà không do dự trong tình huống này.
Nhưng bạn học Bạch của chúng ta cũng không phải người bình
thường, một người tự tin là lý trí (keo kiệt) như cô, làm sao có thể bị mê hoặc
bởi vài từ như vậy chứ?
Bạch Chỉ nhớ rõ ràng mục đích của việc làm này chỉ là để mặc
thử, sau đó để Sở Mạch Diễn chụp ảnh mà thôi. Vì vậy, cô mặc quần áo cố ý xoay một vòng
trước mặt Sở Mạch Diễn, sau khi chắc chắn rằng anh đã chụp ảnh, cô lập tức quay
lại phòng thử đồ để thay đồ.
Sở Mạch Diễn ngồi trên sô pha, nhìn theo bóng dáng của Bạch
Chỉ, trong đầu hiện ra dáng vẻ cô cố ý đứng trước mặt mình xoay một ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.