Loáng cái đã qua một tuần, sáng sớm An
Vu bò khỏi giường dậy đi học. Thư Thu Vân ngủ dậy muộn không kịp làm bữa sáng,
bà móc tiền từ túi ra đưa cho An Vu bảo cô tự mình mua bữa sáng mà ăn.
An Vu lấy một tờ tiền có giá trị nhỏ
trước mắt rồi đeo cặp đi học.
Quán ăn sáng của tiểu khu Cổ Lộng đã mở
cửa, khói thức ăn lượn lờ, bên trong quán đều là những nhân viên đi làm sớm.
Đây là lần đầu tiên An Vu mua đồ ăn
sáng ở Đại An, cô lang thang một hồi thì tìm thấy một quán ăn của một bà lão.
Đồ ăn ở quán này rất phong phú giống
với quán ăn sáng gần trường học ở Bình An.
An Vu sợ muộn, cô nhìn thời gian rồi
sau đó mua một nắm cơm nắm và một bịch nước đậu. Cô vừa đi vừa ăn, đúng lúc đến
Trường Trung học số 8Đại An thì cô cũng đã ăn xong bữa sáng.
An Vu phát hiện có vài học sinh đang
đứng trước cổng trường, hình như họ đang kiểm tra đồng phục, mấy bạn nam không
mặc đồng phục đứng qua một bên, cười hi hi ha ha.
Hôm nay là thứ hai, trường có tiết chào
cờ quy định học sinh phải mặc đồng phục và đeo nơ, cà vạt, mặc dù không có mấy
học sinh tuân thủ quy định này nhưng thứ hai học sinh vẫn mang đồng phục nhiều
hơn bình thường một chút.
Hôm nay Trình Bạch Hủy cũng mặc đồng
phục, cô ta tạo kiểu tóc công chúa, tóc để xõa xuống, hai chiếc kẹp vương miện
được thắt thành bím xương cá. Cô ta đi một đôi giày da đen mũi tròn, tất còn có
viền ren, vô cùng xinh đẹp.
Học sinh của lớp thực nghiệm rất ngoan
ngoãn, sẽ nghiêm túc mặc đồng phục nhưng ở trong mấy trường hợp không ảnh hưởng
đến kỷ luật thì cũng không cần quá mức cẩn thận.
Ví dụ như nơ mà họ đeo hình bướm nhưng
lại không hề giống nhau.
Thì ra chiếc nơ hình bướm màu đen
trường phối, chất liệu vừa xấu, hơn nữa, ai lại muốn đeo một chiếc nơ màu đen
chứ.
Vì vậy mấy bạn nữ sẽ trộm đi mua những
chiếc nơ với nhiều màu sắc và chất liệu khác nhau.
Nhà Trình Bạch Hủy có tiền, cô ta luôn
cài nơ và phụ kiện tóc cùng một nhóm màu, vừa tinh xảo vừa xinh đẹp.
Lúc mọi người đang lặng lẽ thảo luận
thì đột nhiên có người gõ gõ vào cánh tay, ý nói mọi người nhìn người kia đi.
Các bạn nữ xoay người nhìn thấy An Vu
vừa ra khỏi cửa.
Nơ bướm của cô màu đen, chính là cái nơ
mà trường phối cho, lúc trước họ thật sự rất ghét bỏ nó. Nhưng không biết vì
sao chiếc nơ bướm này được đeo trên người An Vu lại đặc biệt xinh đẹp.
Đồng phục lớp 11 là áo polo trắng phối
với quần váy đen, áo màu trắng có thiết kế sọc ở cổ tay áo và sọc cũng là màu
đen.
An Vu cột tóc đuôi ngựa, cô không đeo
một phụ kiện đeo tóc nào mà chỉ có một chiếc dây cột tóc màu đen đơn giản. Mái
tóc đuôi ngựa buông xõa và uốn thành hình vòng cong, tóc mái trước trán bồng bềnh,
đôi mắt cô vừa trong veo vừa xinh đẹp.
Bộ đồng phục học sinh tôn lên vóc dáng
ưa nhìn, đôi chân thon và thẳng, nước da của cô gái rất trắng. Toàn thân cô
không có trang trí thêm cái gì thừa thãi, chỉ có hai màu đen trắng đơn điệu nhưng
vô cùng tươi tắn và xinh đẹp.
Mấy bạn nữ lén nhìn trộm cô, bạn nam ở
bên cạnh cô cũng không được tự nhiên mà đỏ mặt.
“Theo tớ thấy, nơ bướm màu đen cũng đẹp
đấy chứ.” Có một bạn nữ không nhịn được mà ph ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).