Suýt
nữa thì Ôn Trầm Tập đã cho là mình hoa mắt.
Nếu
không, sao anh lại thấy mình chẳng phải là bạn tốt của Tiểu Du!
Trong
khoảng thời gian này, anh vừa mới xác định một thanh niên sắt thép nào có khả
năng có chút tình cảm trên cả bạn bè với anh. Sau khi trải qua lần anh em “giúp
đỡ” lẫn nhau, anh cho rằng mối quan hệ giữa anh và Trang Ngạn Du khi ấy hẳn là
càng thêm thân thiết.
Bây
giờ nhìn dấu chấm than màu đỏ tươi này,
trong nháy mắt Ôn Trầm Tập có cảm giác như mình đã trở lại trước giải
phóng.
Phản
ứng đầu tiên của anh là gọi điện thoại cho Trang Ngạn Du.
Nhưng
gọi mãi cho đến khi tự động cúp máy cũng không có người nghe.
Ôn
Trầm Tập không gọi nữa, anh gửi tin nhắn chỉ có vỏn vẹn hai chữ cho cậu: [Tiểu
Du?]
Hai
chữ ngắn ngủn này tràn ngập sự khó hiểu và tủi thân chẳng ai biết của Ôn Trầm
Tập.
Thanh
thép kia còn chưa bắt đầu cong, sao đã xóa bạn tốt rồi?
Ôn Trầm Tập vẫn không nhận được hồi âm, ngược
lại cũng bình tĩnh lại.
Ôn
Trầm Tập suy nghĩ một lát, gọi điện thoại cho Chu Thanh Thành rồi bảo cậu ta
gửi lịch sử trò chuyện trước khi xóa bạn tốt với Trang Ngạn Du cho mình.
Chuyện
gì xảy ra cũng có lý do. Anh không cho rằng Trang Ngạn Du là loại người vô
duyên vô cớ lơ người khác.
Công
việc của Chu Thanh Thành đã bắt đầu bận hơn, thấy anh ruột muốn lịch sử trò
chuyện nên dứt khoát gửi toàn bộ đoạn chat với Trang Ngạn Du cho Ôn Trầm Tập,
bản thân tiếp tục bận rộn.
Ôn
Trầm Tập nghiêm túc kiểm tra từng câu từng chữ trong lịch sử trò chuyện của hai
người.
Nói
thật, ngay từ đầu anh tưởng Chu Thanh Thành đã nói gì đó chạm đến điểm không
vui của Trang Ngạn Du, khiến cho một tên nhóc tốt tính như cậu bực mình nên mới
có thể xóa bạn bè, còn giận chó đánh mèo với anh.
Nhưng
xem lịch sử trò chuyện này, Ôn Trầm Tập thật đúng là nhìn chẳng ra chỗ nào
không ổn.
Theo
anh thấy, Chu Thanh Thành chỉ nói một chút về nguồn cảm hứng thiết kế của mình,
vừa mới nói hai câu đã bị xóa bạn tốt.
Hơn
nữa Ôn Trầm Tập rất chắc chắn trước đây em trai anh và Tiểu Du chẳng quen biết
nhau.
Cho
nên Chu Thanh Thành hỏi anh có phải Tiểu Du không muốn gặp cậu ta, điều này
càng thêm vô lý.
Trước
kia hai người chưa từng gặp, cũng không quen biết, cơ bản khó có cơ hội sinh ra
mâu thuẫn, càng không ảnh hưởng đến lợi ích của đối phương, vậy thì có lý do gì
không muốn gặp?
Vậy
vấn đề là, tại sao đang yên đang lành phải xóa bạn tốt? Còn xóa cả bạn tốt với
anh.
Dù
sao cũng không có khả năng bởi vì Tiểu Du không thích đọc tiểu thuyết, hơn nữa
cậu ghét đọc tiểu thuyết mà em trai anh nhắc tới nên mới xóa bạn bè?
Trong
ấn tượng của anh, Tiểu Du không phải người vô lý như vậy.
Bên
kia, Chu Thanh Thành vội làm xong việc trong tay, cậu ta thấy Ôn Trầm Tập vẫn
không trả lời bèn gửi tin nhắn hỏi: [Sao rồi anh? Em chả nói gì cả, đúng
không?]
Ôn
Trầm Tập cố gắng cứu vãn: [Chắc là Tiểu Du không cẩn thận ấn nhầm.]
[Chu
Thanh Thành: Hàng xóa bạn tốt ở dưới cùng. Nếu cậu ấy ấn sai, sao lại ấn dưới
cùng?]
[Chu
Thanh Thành: Nhưng thật lòng em nghĩ không ra vì sao cậu ấy lại không muốn gặp
em?]
[Ôn
Trầm Tập: Không phải cậu ấy không muốn gặp em, cậu ấy xóa luôn cả anh rồi.]
[Chu
Thanh Thành:?]
Ôn
Trầm Tập đã thu hồi một tin nhắn.
[Ôn
Trầm Tập: Không có gì đâu.]
[Chu
Thanh Thành: Thu hồi làm gì vậy anh? Em đã nhìn thấy hết rồi.]
[Chu
Thanh Thành: Hiểu rồi, chắc chắn rằng hai người đã cãi nhau, cậu ấy không muốn
nhìn thấy anh, cũng không muốn thấy bất cứ chuyện gì liên quan đến anh nên mới
liên lụy tới em.]
[Ôn
Trầm Tập:...]
[Chu
Thanh Thành: Em nói nè, mấy người yêu nhau có thể đừng làm tổn thương người vô
tội không. Em chỉ muốn có quan hệ tốt với anh dâu tương lai mà thôi.]
[Ôn
Trầm Tập:...]
[Chu
Thanh Thành: Bây giờ mấy người yêu nhau thật sự quá đáng sợ. Em vẫn nên sống cả
đời với bộ vi xử lý của mình là tốt nhất. Anh giao mệnh lệnh gì cho nó thì nó
sẽ phản hồi lại anh như thế ấy.]
Ôn
Trầm Tập âm u nói: [Em còn cần đầu tư không?]
[Chu
Thanh Thành: Em câm miệng rồi. JPG]
Ôn
Trầm Tập kiềm cơn xúc động muốn cho thằng em vào danh sách đen. Nhưng anh càng
xem càng phiền, hơn nữa càng nhìn càng thấy… cũng rất có lý.
Nhưng
anh chẳng tìm được nguyên nhân từ trong lịch sử trò chuyện của Chu Thanh Thành
và Tiểu Du, quá đột ngột.
Ôn
Trầm Tập bắt đầu nghi ngờ có phải mình đã chọc Tiểu Du tức giận, nên thật sự là
do anh liên lụy đến em trai?
-
Bộ
công trình.
Thật
ra Trang Ngạn Du đã thấy tin nhắn và cuộc điện thoại của Ôn Trầm Tập.
Trên
thực tế, sau khi xóa Ôn Trầm Tập, cậu có hơi hối hận.
Hành
động của em trai, xin đừng đổ vấy lên trên người anh trai.
A
Tập là người vô tội!
Nhưng
chung quy thân thể của nhân loại rất khác so với thân thể trước đây của cậu.
Thỉnh thoảng phản ứng thân thể sẽ nhanh hơn bộ CPU xử lý của não một bước.
Trước
khi kịp phản ứng, cậu đã thực hiện một hành động tránh xa khỏi nguy hiểm theo
bản năng như vậy.
Đúng
vậy, tránh xa nguy hiểm.
Tiềm
thức của cậu đã coi và phân loại chuyện có liên quan đến Chu Thanh Thành là
"Nguy hiểm".
Trang
Ngạn Du cảm thấy tim cậu đập rất nhanh.
Cậu
nhớ lại những lời Chu Thanh Thành nói, thậm chí cậu còn nghi ngờ có phải Chu
Thanh Thành đã phát hiện ra điều gì rồi không?
Cậu
ta gửi một người máy cho cậu trước, rồi mượn người máy này để cảnh cáo cậu hả?
Nghĩ
lại điều này cũng khiến người ta đổ mồ hôi lạnh toàn thân!
“Tạm
thời chắc cậu ta không biết.”
Trang
Ngạn Du cẩn thận phân tích một chút. Cậu ngẫm lại những chuyện từ khi mình
xuyên qua thế giới này, rồi phân tích ấn tượng với Chu Thanh Thành một lần theo
như lời ông Trang nói.
Sau
khi phân tích xong, Trang Ngạn Du cho ra một kết quả: Chắc chắn bây giờ cậu và
ba chưa bị bại lộ thân phận.
Nhưng
đó chỉ là bây giờ!
Sau
này thì chưa chắc!
Bởi
Chu Thanh Thành không chỉ nghiên cứu về tổ tiên của cậu và ba cậu mà còn đọc
tiểu thuyết về hệ thống…Nhỡ như cậu ta mở rộng suy nghĩ rồi nảy sinh liên tưởng
thì phải làm sao bây giờ?
Thậm
chí đối phương đã bắt đầu suy nghĩ rốt cuộc bộ xử lý của hệ thống trong tiểu
thuyết làm việc như thế nào, còn lấy cái này làm linh cảm tạo nên một người máy
như vậy...
Đúng
là cậu không thể thân cận với Chu Thanh Thành!
Đây
là lần đầu tiên cậu làm người, thật sự chưa có kinh nghiệm, nhỡ để lộ dấu vết
thì làm sao đây?
Cậu
sẽ bị đưa đến phòng thí nghiệm ngầm để làm giải phẫu hả?
Cậu
nhớ rằng trong hai người Long Ngạo Thiên hiện đại mà cậu dẫn dắt, có một ký chủ
hồi đầu còn chưa vùng dậy, suýt đã bị bán vào bệnh viện bất hợp pháp rất đáng
sợ. Nơi đó chuyên môn buôn bán một bộ phận hoặc cơ quan nội tạng của con người.
Cũng
chính vào lúc đó, cậu đã kịp thời trói buộc với ký chủ. Về sau có phần quà lớn
của newbie, ký chủ mới thành công thoát thân.
Tưởng
tượng đến chuyện có thể cậu sẽ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.