Ôn Trầm Tập có cảm giác
như đang bị lừa vậy.
Người nào đó vẫn đang
cố gắng thuyết phục anh, muốn kéo anh vào nhóm gia đình, thậm chí anh còn viện
cớ là WeChat của mình đã bị mất, thế mà cuối cùng anh vẫn phải bó tay mà vào
nhóm.
Vì lý do này, cậu còn
kéo cả nhà anh vào nhóm, ép anh phải xuất hiện trước mặt ba mẹ.
Kết quả, anh chỉ mới
vào nhóm chưa tới một giờ!
Mà cậu đã rời khỏi nhóm
rồi.
Phản ứng đầu tiên của
Ôn Trầm Tập là không thể nào, Tiểu Du muốn anh vào nhóm này đến cỡ nào, sao anh
có thể không biết?
Cậu còn nhắc chuyện này
với anh hơn nửa tháng, sao có thể rời nhóm như vậy được?
Cậu còn là chủ nhóm nữa
mà!
Anh còn chưa kịp ngắt
điện thoại với em trai đã nhấn mở nhóm WeChat, cẩn thận tìm hết một lượt.
Giỏi lắm, không chỉ
mình Trang Ngạn Du rời nhóm mà ngay cả ông Trang cũng rời đi luôn.
Không chỉ mình Chu
Thanh Thành phát hiện ra hai cha con cậu rời khỏi nhóm, ngay cả Tống Vân Nguyệt
cũng đang dò hỏi ở trong nhóm.
Tống Vân Nguyệt: Sao
Tiểu Du lại rời nhóm rồi?
Tống Vân Nguyệt: Mẹ mới
tặng một bao lì xì dày cộm cho thằng bé mà!
Chu Bạch Thuật: Trầm
Tập, cháu đừng nói là mới tỏ tình với người ta xong là bị từ chối rồi nha?
Ôn Kính Trung: Ba thấy
con bị lừa rồi đúng không? Vừa nhận tiền xong là rời khỏi nhóm ngay.
Nhưng Ôn Kính Trung
nhắn như vậy cũng không có ai thèm quan tâm.
Chu Bạch Thuật cùng
Tống Vân Nguyệt đều đang hỏi han Ôn Trầm Tập, hỏi anh có phải tỏ tình rồi bị
người ta từ chối thật không, có phải người ta vừa nghe nói anh thích con trai
nên mới vội vàng rời nhóm hay không.
Ôn Trầm Tập cũng đang
rất khó hiểu, anh hít sâu một hơi, đầu tiên là cúp điện thoại của em trai, sau
đó nhắn một câu vào trong nhóm: [Không tỏ tình, không bị từ chối.]
Tống Vân Nguyệt: Vậy
tại sao Tiểu Du lại rời nhóm? Nãy giờ mẹ còn đang nói chuyện với Tiểu Du rất
vui vẻ mà.
Ôn Kính Trung: Vậy nên
tôi mới nói thằng bé đó chỉ muốn lừa tiền thôi.
Sau khi Trang Ngạn Du
và ông Trang rời nhóm, Ôn Trầm Tập trở thành trưởng nhóm mới.
Với tư cách là trưởng
nhóm mới, anh mở hình thức xác minh người trong nhóm, sau đó đá Ôn Kính Trung
ra khỏi nhóm.
Ôn Kính Trung: “...”
Sau khi đá Ôn Kính
Trung ra khỏi nhóm, Ôn Trầm Tập mới nhắn: [Để con đi hỏi cậu ấy xem sao.]
[Tống Vân Nguyệt: Con
đá hay lắm, cả đêm nay ông ấy cứ ồn ào ở trong này riết, làm mẹ thấy phiền quá
chừng.]
[Tống Vân Nguyệt: Nhanh
đi hỏi đi, có phải do mẹ tặng tiền lì xì ít quá không?]
Bà cũng lo mình dọa tới
Trang Ngạn Du nên cũng phải để ý trước một chút.
Bây giờ thì bà lại lo
có phải mình cho ít quá rồi không.
[Ôn Trầm Tập: Mẹ đừng
nghĩ nhiều, Tiểu Du không phải người ham tiền đâu.]
Ôn Trầm Tập cất di
động, quay lại chỗ nướng BBQ nhưng không nhìn thấy cậu.
Anh hỏi: “Tiểu Du đâu?”
Lê Tức chỉ ra ngoài
sân: “Mới chạy ra ngoài đó rồi.”
Ôn Trầm Tập “Ừm” một tiếng, lại hỏi: “Lúc cậu ấy đi ra ngoài
có nói gì không?”
"Không có. Xảy ra
chuyện gì rồi à?”
"Không có gì, tôi
chỉ hỏi một chút thôi.”
Ôn Trầm Tập đứng dậy
bước ra ngoài sân.
Bên ngoài sân nhà không
nhìn thấy người nào cả, Ôn Trầm Tập đoán chắc Trang Ngạn Du đã tới nhà của chú
Liễu rồi.
Quả nhiên, còn chưa tới
cửa nhà chú Liễu, anh đã thấy cậu đi ra từ bên trong.
Trang Ngạn Du đang
thương lượng với ông Trang, sau này nếu Chu Bạch Thuật còn tới đây lấy hàng nữa
thì dặn ông đừng để Chu Thanh Thành tới cùng.
Miễn cho Chu Thanh
Thành ở chung lâu rồi sẽ phát hiện ra điều gì đó.
Ông Trang liên tiếp nói
đâu có, nếu không phải vì công việc kinh doanh thì ông đã cho Chu Bạch Thuật
vào sổ đen luôn rồi.
Vì bé 11, cho dù có là
bạn bè lâu năm cũng không cần!
Ông bị phát hiện cũng
không sao, nhưng không thể để bé 11 bị ông liên lụy mà bại lộ được!
Sau khi hai cha con bàn
bạc với nhau xong, Trang Ngạn Du dự định trở về.
Cậu vừa bước ra khỏi
cửa đã gặp Ôn Trầm Tập, theo bản năng dừng chân lại.
Sau đó, Trang Ngạn Du
tự cho là Ôn Trầm Tập không chú ý tới mình, lén lút lùi về sau từng bước một,
kéo giãn khoảng cách với anh.
Ôn Trầm Tập: “...”
Động tác dừng lại của
cậu quá rõ ràng, anh muốn không chú ý tới cũng khó.
Kể từ khi anh đi công
tác trở về, cái người còn chạy tới đòi ôm anh một cái đột nhiên lại làm ra hành
vi kháng cự như vậy.
Rốt cuộc đã xảy ra
chuyện gì?
Ôn Trầm Tập cẩn thận
suy ngẫm, trong khoảng thời gian ngắn từ lúc anh nhận điện thoại của Chu Thanh
Thành đã có chuyện gì xảy ra, sao lại khiến cho Tiểu Du kháng cự anh như vậy?
Trang Ngạn Du cũng đang
tự hỏi.
Cậu suy nghĩ: nếu cậu
và Ôn Trầm Tập cứ duy trì mối quan hệ tốt đẹp thì sau này, cậu nhất định sẽ gặp
được cha mẹ và anh em ruột của Ôn Trầm Tập.
Dù sao cậu cũng xem A
Tập như anh em ruột của mình.
Nhưng nếu cứ như vậy
thì cậu sẽ gặp phải Chu Thanh Thành.
Chỉ vừa tưởng tượng đến
khả năng này, Trang Ngạn Du đã thấy hít thở không thông.
Có phải vì Chu Thanh
Thành không mang họ Ôn nên lúc sàng chọn mới bỏ sót một người như cậu ta?
Trang Ngạn Du còn đang
suy nghĩ thì Ôn Trầm Tập đã đi tới trước mặt cậu, cất giọng nhẹ nhàng hỏi: “Sao
cậu lại chạy tới chỗ chú Liễu thế?”
Trang Ngạn Du có chút
chột dạ nói: “À, tôi qua hỏi xem ba đã ăn no chưa.”
"Ừm.” Ôn Trầm Tập:
“Vậy cậu có muốn quay về ăn BBQ tiếp không? Hay là cùng đi bộ tiêu cơm?”
Trang Ngạn Du thấy anh
không hỏi lý do tại sao cậu và ba cùng rời nhóm mới thở phào nhẹ nhõm, nói:
“Chúng ta về đi.”
Nhưng thật ra bây giờ
có về cũng không ăn được bao nhiêu, Quý Trí Viễn cùng Lê Tức đã sắp ăn xong
rồi, đêm nay hai người họ ăn có hơi nhiều nên quyết định tới bờ sông đi dạo một
chút.
Dù sao hai người sẽ ngủ
trong lều trại trên sân thượng, sẽ không làm phiền tới người khác.
Trang Ngạn Du vẫn nhớ
Ôn Trầm Tập vừa mới đi công tác trở về, cả ngày hôm nay nhất định đã rất mệt
nên cậu bảo anh đi tắm rửa, để anh có thể ngủ sớm một chút.
Giống như những gì mà
Lê Tức đã đoán, cả ngôi nhà chỉ có hai căn phòng, còn lều trại lại chỉ có một
nên Ôn Trầm Tập chỉ đành “bị ép” ngủ cùng với Trang Ngạn Du.
Trong mắt ông Trang,
dáng vẻ của anh giống như ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.