Trang
Ngạn Du kinh ngạc: "Anh nói tôi như cậu em của anh?"
Ôn
Trầm Tập bình tĩnh nói: "Đúng vậy."
Cuộc
đời của Trang Ngạn Du còn chưa từng tiếp xúc xưng hô "cậu em" này.
Ít
nhất lúc cậu dẫn dắt ký chú Long Ngạo Thiên, sẽ không ai gọi ký chủ như thế,
ngược lại thì ký chủ sẽ có rất nhiều đàn em.
Nhưng
“anh em” và “đàn em” tuy cùng là “em” nhưng ý nghĩa lại khác nhau, vậy ý của
"cậu em" thì sao?
Trang
Ngạn Du: "Ừm..."
Ôn
Trầm Tập ra vẻ thắc mắc, hỏi: "Rất kỳ lạ à?"
Trang
Ngạn Du: "Hơi hơi, lần đầu tiên nghe."
Vẻ
mặt Ôn Trầm Tập không thay đổi, anh nói: "Mỗi nơi đều có một tập quán ngôn
ngữ, rất bình thường."
Trang
Ngạn Du: "Cũng phải."
Quốc
gia đất rộng của nhiều, càng nhiều dân tộc thì càng nhiều ngôn ngữ, tập quán
ngôn ngữ mỗi vùng mỗi khác, việc này rất bình thường.
Trang
Ngạn Du nhìn quản lý Từ đang đợi mình đi mở họp một cái: "Vậy tôi đi họp
trước."
Ôn
Trầm Tập: "Được, tôi cũng bận, buổi tối gặp sau."
Trang
Ngạn Du: "Buổi tối gặp."
Sau
khi cúp điện thoại, Trang Ngạn Du đứng tại chỗ cau mày suy nghĩ một lúc vẫn
không nhớ ra từng nghe thấy xưng hô này ở chỗ nào.
Nhưng
dù sao cậu đã từng là một hệ thống ưu tú hay nhìn số liệu để nói chuyện, nếu
không hiểu thì đi sưu tầm số liệu rồi tham khảo là được.
Cậu
lập tức cúi đầu tìm tòi, không lâu sau đã nhìn thấy không ít số liệu đều hiển
thị từ "cậu em" này, nhiều lúc "cậu em" đúng là một loại
cách gọi thể hiện sự gần gũi.
Trang
Ngạn Du tức thì yên tâm, xem ra phải là anh em thân thiết thì anh ấy mới gọi
như thế.
Quản
lý Từ chú ý thấy Trang Ngạn Du vừa ngẩng đầu lên đã biến thành bộ dạng lông mày
cong cong, môi hơi nhếch lên, trên mặt có lúm đồng tiền nhỏ, trông tâm trạng
rất tốt. Ông rất muốn cười ra tiếng nhưng lại ngại có người ở gần, chỉ có thể
cố nén.
Quản
lý Từ hóng hớt hỏi: "Có chuyện gì vui à? Không phải chỉ gọi một cuộc điện
thoại thôi sao."
Trang
Ngạn Du nhìn ông mội cái, cong môi, mắt sáng lên: "Quan hệ giữa cháu và
anh em của cháu đã tốt hơn."
Quản
lý Từ vừa nghe thì đã hết hứng, trông vui thế kia, còn tưởng cậu vừa kể về
người yêu của mình cho anh em tốt chứ.
"À
à." Quản lý Từ thuận miệng đáp: "Không phải đã là anh em rồi ư, tất
nhiên quan hệ phải rất tốt rồi."
Trang
Ngạn Du: "Chú không hiểu đâu."
Quản
lý Từ nhìn cậu đầy sự từ ái: "Rồi rồi, tôi không hiểu. Cậu sửa soạn lại
một chút, chúng ta đi phòng hội nghị mở một cuộc họp nhỏ."
Trang
Ngạn Du: "Vâng."
Hợp
tác với tập đoàn Hải Cảng thật ra rất đơn giản.
Tập
đoàn Hải Cảng phụ trách xây dựng công trình kiến trúc bến tàu, mà khoa học kỹ
thuật Úy Lam phụ trách xây dựng hệ thống công trình.
Bến
tàu chiếm diện tích rất lớn, bởi vì thiết kế để toàn bộ tự động hóa không mối
nối nên không có người điều khiển, chương trình sẽ tự động vận chuyển, đương
nhiên hệ thống điều khiển từ xa cũng sẽ không thể thiếu.
Ít
nhất bọn họ cần xác định được tính an toàn của từng hệ thống máy trục ở trên
bến tàu. Dưới điều kiện tiên quyết là khống chế tốc độ chuẩn xác, còn có thể
phân loại lô hàng chuẩn xác, giảm bớt tình trạng hàng hóa tích tụ quá tải, để
hàng hóa xuất nhập khẩu nhanh hơn, chính xác hơn.
Liên
quan đến chương trình trong đó, tất nhiên cần năng lực tính toán khổng lồ.
Trang
Ngạn Du đã xây dựng ra chương trình này, chẳng qua là cái giá tạo ra chương
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.