《Bạch Dương Thiếu Niên- Calantha》
Sau khi Thẩm Ngư nói chuyện với Diệp Văn Cầm xong, ngay sau đó gọi cho Lý
Khoan ở lầu dưới.
Đầu tiên hỏi cậu ta: "Lục Minh Đồng có ở đó không?"
"Hôm nay cậu ấy không đến, sao vậy chị Thẩm Ngư? Lục Minh Đồng không bắt
điện thoại sao?”
"Không phải..." Giờ phút này Thẩm Ngư không biết nên giải thích ý
nghĩ rối rắm của mình như thế nào nên đành bỏ qua chủ đề này, nhờ Lý Khoan đưa
chìa khóa dự phòng cho Diệp Văn Cầm đang đợi trên lầu.
Lý Khoan đem chìa khóa đi lên lầu, giải thích lý do.
Diệp Văn Cầm nhìn vẻ mặt của cậu ấy, nhận lấy rồi nói cảm ơn. Bà ấy có thù
oán với nhà họ Lục nhưng sẽ không tới mức liên lụy đến những người thuê nhà vô
tội.
Lý Khoan về phòng, càng nghĩ càng thấy vừa nãy Thẩm Ngư hỏi cậu ấy có Lục
Minh Đồng ở đó không hình như có chút ẩn ý, cậu ấy không hiểu cho lắm, rốt cuộc
là cô hy vọng Lục Minh Đồng có ở đó hay là không?
Nhưng Lý Khoan cảm thấy với tư cách là một người anh em thì vẫn nên báo một
tiếng cho Lục Minh Đồng. Dù sao người trên lầu cũng là mẹ vợ tương lai của Lục
Minh Đồng, nếu cậu ấy không nhanh đi lên niềm nở chào hỏi, nếu tương lai gãy
ngay chỗ này chẳng phải rất đáng tiếc sao?
Lý Khoan bấm điện thoại, nói thẳng: "Mẹ vợ cậu về rồi đấy, có muốn qua
xem một chút không?"
"……Ai?"
"Đầu óc bị mát à? Cậu có mấy người mẹ vợ?"
Đầu bên kia trầm mặc một lát, hỏi: "Thẩm Ngư về rồi?"
"Tạm thời vẫn chưa, không phải chị ấy đi làm sao?"
Lục Minh Đồng không nói nhiều, mơ hồ cúp điện thoại, chỉ nói mình sẽ đến
ngay.
Thẩm Ngư bỏ công việc trong tay xuống, xin Tiểu Vũ nghỉ nửa ngày, xuống
gara lấy xe rồi lái thẳng đến phố Thanh Thủy.
Trên đường đi, tâm trạng Thẩm Ngư khó có thể ổn định.
Cô không biết ai đã tiết lộ tin tức này ra, vốn dĩ cô muốn tìm thời điểm
thích hợp để chủ động thẳng thắn với Diệp Văn Cầm, nhưng tình huống hiện giờ
khiến cục diện đột nhiên trở nên bị động. Nhưng mặt khác lại có cảm giác chiếc
giày số mệnh cuối cùng cũng rơi xuống. Vượt qua cửa ải này chẳng qua cũng chỉ
là chuyện sớm hay muộn.
Cánh cửa lầu bảy khép hờ, Thẩm Ngư gõ nhẹ một cái, sau đó nhẹ nhàng đẩy ra.
Cô đã đoán trước được chuyện gì sẽ xảy ra với mình, chắc hẳn Diệp Văn Cầm
đã rất tức giận nên bà ấy mới thay đổi thời gian và gấp gáp trở về như vậy. Cô
cho rằng Diệp Văn Cầm sẽ nổi giận, căm phẫn đến mức có thể trực tiếp mắng vào mặt
cô một trận. Thế nhưng ngàn lần không nghĩ tới sau khi Diệp Văn Cầm đẩy cửa vào
chỉ đứng cạnh cửa sổ phòng khách mà lặng lẽ lau nước mắt.
Thẩm Ngư có hơi sửng sốt, ngập ngừng gọi một tiếng.
Diệp Văn Cầm quay lại nhìn cô, cõi lòng nguội lạnh đến cực điểm mở miệng:
“Mẹ thật sự không biết cuộc đời của mình sống có ý nghĩa gì? Bạn bè phản bội
mình, chồng mình phản bội mình, rồi bây giờ đến cả con gái của mình cũng phản bội
mình…”
Thẩm Ngư cảm giác như có một lưỡi dao sắc bén cứa vào trái tim mình: “Mẹ đừng
nói vậy…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.