《Bạch Dương Thiếu Niên- Calantha》
Lục Minh Đồng xuống lầu một chuyến, giúp cô mua bàn chải đánh răng và khăn
mặt mới.
Sau khi Thẩm Ngư rửa mặt xong, cô ngồi ở mép giường trong phòng ngủ, xử lý
tin tức tích lũy suốt mấy tiếng đồng hồ mà cô chưa xem trên điện thoại di động.
Mặc dù tin quan trọng không nhiều lắm nhưng nó rất rườm rà.
Chờ đến khi cô xử lý gần xong, lúc này mới có thời gian rảnh rỗi đi quan
sát phòng của Lục Minh Đồng.
Phong cách sống một mình điển hình của người đàn ông độc thân, diện tích
không lớn, gọn gàng và đơn giản.
Rèm cửa vải lanh màu xám đậm được thả xuống, trước cửa sổ có một bàn làm việc,
chỉ bày một chút đồ vật. Đồng hồ điện tử LED bằng gỗ, loa Bluetooth, bàn phím
cơ màu đen và máy tính xách tay, tiếp theo là nguồn điện, đèn chỉ thị màu xanh
lá cây sáng lên một chút.
Một cái kệ màu đen cao bốn tầng được đặt dựa vào tường, trên đó có một chồng
sách, một chậu cây xanh nhỏ, máy chiếu loại nhỏ và một số đĩa phim VCD.
Đúng vậy, đĩa phim VCD, một đồ vật cổ xưa đã bị thời đại loại bỏ.
Bởi vậy Thẩm Ngư liếc mắt một cái nhận ra, mấy cái đĩa VCD này cô đã từng
nhìn thấy vào mấy năm trước khi Lục Minh Đồng còn sống ở phố Thanh Thủy...
Đó là một buổi tối khi bọn họ dọn tới đây được gần nửa năm, cô xuống lầu gọi
Lục Minh Đồng cùng cô đi mua đồ ăn, lúc mở phòng Lục Minh Đồng quên gõ cửa.
Cậu đang nhìn cái gì đó trong máy tính, khi cô bước vào trong cậu ngay lập
tức khép màn hình lại, kéo dây tai nghe xuống tỏ vẻ kháng nghị. Trên bàn đặt vỏ
đĩa VCD này.
Cô tò mò muốn cầm nó lên xem nhưng lại bị Lục Minh Đồng đoạt lại.
Cô cho rằng cậu nhất định đang xem gì đó không thể cho ai nhìn thấy, tuyên
bố muốn tìm mẹ cậu tố cáo, cậu vội vàng bảo cô không được đi, đóng cửa lại, miễn
cưỡng đưa cho cô xem.
Cũng không có gì đặc biệt, là album của một nam ca sĩ mà cô chưa từng nghe
qua danh tiếng. Cô lấy một bên tai nghe để nghe thử vài câu, giọng hát tiêu chuẩn
bình thường nhưng dễ nghe, âm sắc cũng không có sự khác biệt. Ngược lại, mặc dù
trang phục biểu diễn trong MV trong VCD đều có cảm giác xa xưa, nhưng nam ca sĩ
xuất hiện lại đẹp trai đến mức khiến người ta đã gặp là không thể nào quên.
Thẩm Ngư hỏi Lục Minh Đồng, thần tượng của cậu à?
Cậu không nói lời nào, nhấn nút tạm dừng, lấy lại tai nghe, bảo cô nhanh
chóng ra ngoài, đừng quấy rầy cậu.
Thẩm Ngư cầm đĩa VCD từ trên kệ lên, bao bì bên ngoài bằng acrylic đầy dấu
vết cọ xát, bên trong kèm theo trang lời bài hát bởi vì gấp lại nhiều lần nên
đã bị sờn rất nhiều. Duy chỉ có nam ca sĩ mặc một chiếc áo khoác denim rộng
thùng thình, để ngôi tóc 2-8 vẫn đẹp trai vượt qua thời gian.
Thật không ngờ rằng sau bao nhiêu năm như thế mà Lục Minh Đồng vẫn còn giữ
lại.
Thẩm Ngư nhìn chằm chằm một lát, không hiểu sao cô lại cảm thấy mặt của nam
ca sĩ này có chút quen mắt.
Tiếng bước chân đến gần cửa.
Thẩm Ngư đóng vỏ đĩa lại, hỏi người đi tới: "Cậu vẫn là fan của người
này à?"
Lục Minh Đồng không trả lời, đưa tay nhẹ nhàng khéo léo rút đĩa VCD từ
trong tay cô ra, đặt lại lên kệ, thuận tiện giễu cợt cô: "Còn có tâm tư
quan tâm đến người khác."
Cậu đã tắm xong, chỉ mặc áo phông ngắn tay màu xám đậm và quần đùi. Mặc dù
điều hòa không khí trong phòng được bật nhưng vẫn có thể cảm nhận được một chút
nhiệt độ. Cậu đơn giản ỷ vào tuổi trẻ không sợ lạnh.
Lục Minh Đồng lên giường nằm xuống, dựa vào đầu giường, khoảnh chân chơi điện
thoại di độn ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.