Năm mười lăm tuổi, sau
khi gặp Thẩm Ngư tại quầy trái cây. Tối ngủ lại mơ thấy cô đi vào tiềm thức khiến
Lục Minh Đồng phải chịu nhiều khổ sở.
Đặc biệt là Lý Khoan, mỗi
ngày đều ở trước mặt cậu nói về bạn của chị gái cậu ta, Lục Minh Đồng chỉ muốn
nói, Cậu mau câm miệng lại, dù cậu thế nào cũng không lọt vào mắt của chị gái
kia đâu, đúng là làm phiền ông đây.
Sau đó, Lục Minh Đồng đều
tránh Thẩm Ngư. Tuy nhiên ngay cả khi không gặp cô, cậu cũng có thể nghe thấy
tiếng bước chân "lạch cạch" bên ngoài cửa ra, tiếng kéo chân ghế trên
sàn nhà, tiếng xả nước nhà vệ sinh vào đêm khuya...
Những chi tiết này, ngược
lại khiến cậu để ý hơn.
Cậu bắt đầu nhớ lại, cụ
thể là vào khi nào mà cậu lại nảy sinh cảm giác với Thẩm Ngư.
Nhớ lại thì chắc là trước
khi Hứa gia cùng Thẩm gia có xảy ra xích mích, khi ấy Thẩm Ngư vừa tốt nghiệp
năm cuối cấp ba.
Khi đó cô vừa mới kết
thúc kỳ thi tuyển sinh đại học, vì kết quả thi đại học không như ý mà đau lòng.
Thế mà chưa đầy ba ngày đã trở lại bình thường, đem đủ loại hoạt động sắp xếp
kín cả kỳ nghỉ.
Một ngày nọ, cậu đi bơi
cùng Thẩm Ngư.
Lúc rời khỏi hồ bơi, chuẩn
bị đi vào phòng tắm tắm rửa thay quần áo, Thẩm Ngư bị trượt té, cô ngã nhào về
phía trước.
Cậu vội vàng đỡ Thẩm Ngư
nhưng cô lại hung hăng đẩy cậu ra, tự chống hai tay mặt đất chậm rãi đứng dậy,
cậu liền ngồi xuống cúi đầu nhìn cô.
Cậu ngồi xổm trước mặt cô
có chút không biết phải làm sao. Mái tóc cô khô một nửa, còn theo ngọn tóc nhỏ
giọt xuống vài giọt, mặt nhăn thành một đống, hai gò má đỏ bừng, không biết là
vì người bên ngoài vây xem khiến cô bối rối hay là vì đau nữa.
Cô mặc một bộ đồ bơi kiểu
váy, hai đầu gối chạm trên nền bê tông bị bầm tím đến chảy máu, cô đưa tay chạm
vào vết thương, liền bị cậu ngăn lại.
"Đừng chạm
vào!"
Vốn hai người đi xe đạp đến
mà giờ đầu gối của Thẩm Ngư bị thế này nên cô không thể đạp xe về được.
Vào lúc bốn giờ chiều,
bên ngoài còn rất oi bức, không khí nóng đến mức mọi thứ đều biến dạng, cậu quyết
định chở cô về nhà.
Thẩm Ngư không đi tắm
thay quần áo, trên người vẫn còn mặc bộ đồ bơi màu đen, cô chỉ khoác bên ngoài
cái áo khoác chống nắng màu vàng chanh.
Cánh tay cô đặt lên vai cậu,
mỗi khi nghe thấy cô kẽ kêu lên một tiếng, cậu liền đạp xe chậm lại.
Hồ bơi cách nhà ba mươi
phút, khi đến phố Thanh Thủy, thời tiết đang nắng nóng bỗng đổ mưa rào.
Cậu vội vàng đạp về, liên
tiếp hiểm né mấy ổ gà trong hẻm. Lúc vặn tay rẽ suýt nữa đụng phải bác gái che
ô đi ra ngoài mua đồ ăn liền bị chửi một trận.
Trước khi bị ướt hết, chiếc
xe đạp đã dừng dưới cầu thang.
Thẩm Ngư vịn lan can đi
hai bước liền nắm lấy vết thương dính đầu gối, cô không khỏi kêu đau.
Cậu dừng xe đạp xong muốn
đi qua cõng cô, ánh mắt cô có chút hoài nghi.
"... Cậu có thể quay
lưng lại được không? ”
Đây có lẽ là thách thức lớn
nhất mà cậu từng gặp phải, cuối cùng cũng lên tới tầng sáu, chân cậu gần như
kh� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.