Mối quan hệ đã thay đổi, các mặt
khác đương nhiên cũng muốn thay đổi theo, Tư Mộc chuẩn bị chuyển về nhà, cậu
cũng không thật sự hạn chế Tô Nhan làm việc gì, cũng biết Tô Nhan sẽ không nghỉ
việc, vì vậy liền tìm một khu dân cư tương đối tốt gần đó mua một căn hộ ba
phòng, diện tích so với trước kia lớn hơn nhiều.
Sau khi Tô Nhan biết được việc này
cô liền cự tuyệt: “Tôi không dọn, tôi quen ở đây rồi.” Hơn nữa lại giống như ở
chung với nhau, ý nghĩa của việc này cũng không còn giống như trước nữa, cô cảm
thấy vô cùng không thoải mái.
“Chẳng lẽ chị muốn em dọn đến đây ở?
Đương nhiêu em cũng không ngại.”
Bây giờ Tư Mộc mỗi ngày đều ở chỗ
của Tô Nhan đến tận đêm khuya mới về, giống như trước kia mỗi ngày đều chăm sóc
cho cuộc sống của Tô Nhan.
Bọn họ đang ăn cơm, Tô Nhan dừng
đũa, kiên nhẫn nói: “Hiện tại cũng khá tốt, không nhất thiết phải ở chung với
nhau, có ý nghĩa gì đâu?”
Tư Mộc mắt lạnh nhìn cô: “Người yêu
ở cùng nhau, chị cảm thấy không có ý nghĩa gì sao?”
Tô Nhan ném đôi đũa lên bàn: “Đừng
để tôi lại nghe thấy cái từ này.”
Từ chị em trở thành người yêu, Tô
Nhan vẫn không thể tiếp nhận loại chuyện này, có lẽ cho dù có đủ thời gian, cô
cũng chưa chắc đã tiếp nhận được, bất đắc dĩ lựa chọn bên nhau đã bén rễ trong
lòng cô, rất khó để nhổ bỏ nó.
Xem ra Tư Mộc cũng hiểu điểm này,
cậu đã bức bách Tô Nhan qu� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.