Tô Nhan sửng sốt một lúc, sau đó
kích động túm lấy cậu,:“Sớm nên như vậy rồi, mau đi mau đi, chỉ bằng gương mặt
này của em thì dù nhảy thành dạng gì đều khẳng định sẽ đẹp.”
Tư Mộc thật bất đắc dĩ đẩy đẩy đầu
cô, sau đó cứng đờ đi vào trong đám người.
Một bác gái dáng người mập mạp trong
lúc vô tình quay đầu thì nhìn thấy Tư Mộc, bà ra sức huy động cánh tay, nhướng
mày nói: “Chàng trai trẻ con cũng tới khiêu vũ hả? Nhìn con rất lạ mặt, trước
kia con đã tới lần nào chưa?”
Tư Mộc lắc đầu.
“Không có việc gì, từ từ liền học
được, dì cũng chỉ mới học được có mấy ngày, cứ nhảy theo dì là được.” Nói xong
còn cố ý quơ quơ mông làm mẫu, Tư Mộc chảy cả mồ hôi lạnh.
Cậu quay đầu nhìn về phía Tô Nhan,
lại chỉ nhìn thấy được cô đang cố gắng nhịn cười, giống như đang vô cùng hưng
phấn.
Tư Mộc giống như trâu bắt chó đi cày
mà nâng hai tay lên vẫy vẫy, thiếu niên có thân hình cao lớn, tay chân thon
dài, nhưng cho dù gương mặt có đẹp đến đâu cũng không thể che lấp sự không phù
hợp của động tác, trông vô cùng chật vật.
Khi Tô Nhan nhìn Tư Mộc nhảy giống
như bọ ngựa trên quảng trường ngay tức khắc ngồi xổm trên mặt đất mà cười, vậy
mà cậu còn nhảy rất chuyên tâm.
Tư Mộc lớn lên có thân hình rất cao,
khuôn mặt lại xinh đẹp, đoan chính, cho dù ánh sáng ở đây không tốt thì vẫn có
mấy người chú ý đến đây, mấy cô gái trẻ không ngừng ngượng ngùng nhìn về phía
bên ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.