Tư Mộc vô cùng nản lòng trước vẻ
ngoài tự cho mình là đúng của cô, cậu khẽ hít một hơi, cúi đầu chán nản.
Tô Nhan lại hỏi: “Nói, lý do vì sao
đánh nhau?”
“Hắn ta đáng đánh!” Tư Mộc nặng nề
nói ra mấy chữ.
“Thế hắn ta có liên quan gì đến em?
Hắn ta ăn cắp đồ của em, hay đánh em trước à? Hả?”
“Hắn ta không làm gì cả!” Tư Mộc giơ
tay gãi gãi khóe miệng, liếc mắt nhìn Tô Nhan, bộ dáng cực kỳ tà ác cùng khiêu
khích nhìn cô: “Chỉ là muốn đánh hắn ta một trận mà thôi.”
Tô Nhan vô cùng tức giận, trực tiếp
đánh cậu một cái: “Con mẹ nó, em học từ đâu cái giọng điệu côn đồ đó đấy hả? Em
bao nhiêu tuổi rồi, có thể trưởng thành một chút được không?”
Tô Nhan thực sự sợ hãi, một đứa trẻ
ngoan ngoãn hiểu chuyện chỉ trong nháy mắt đã bước vào hàng ngũ những đứa trẻ
bất kham, hư hỏng. Tô Nhan nhìn Tư Mộc mà trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu,
không biết phải giúp cậu như thế nào.
Nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận, cô
không sao hiểu được nguyên nhân Tư Mộc thay đổi nhiều như vậy. Dù sao thời gian
cậu ở nhà cũng không nhiều, lúc về nhà, cậu toàn dành thời gian học bài rồi làm
thêm, mọi việc diễn ra hết sức bình thường.
Tô Nhan cau mày suy nghĩ, hơi nghi
ngờ hỏi cậu: “Em đang yêu đương sao?” Hiện tại cô chỉ có thể nghĩ đến khả năng
này.
Tư Mộc siết chặt nắm đấm, lạnh lùng
nhìn cô: “Trong đầu ch� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.