Mộ Dữu xém chút nữa cho rằng lỗ tai của mình có vấn đề.
Có điều cô đã nhanh chóng kịp phản ứng lại, là đầu óc của
Doãn Mặc có vấn đề mới đúng: “Chúng ta là tình nhân giả, cũng không phải là một
cặp tình nhân thực sự!”
Cho dù là vậy, ngay cả những cặp đôi chân chính cũng không
nhất thiết phải nằm ngủ trên một chiếc giường.
Doãn Mặc xách hành lý lên phòng ngủ ở lầu hai: "Em ngủ
ở đây, lát nữa anh vào phòng làm việc trải nệm ngủ dưới sàn nhà."
Trước khi rời đi, Doãn Mặc nói: "Trong tủ đồ ở phòng
ngủ có mấy bộ quần áo mới, tặng cho em."
Mộ Dữu nghi hoặc đi vào, mở cửa tủ quần áo ra và thấy bên
trong có mấy cái túi đã được đóng gói tinh xảo.
Anh đã mua rất nhiều quần áo và túi xách.
Mộ Dữu luôn rất khiêm tốn trong việc ăn mặc, cô thường mặc
quần áo của các thương hiệu nhỏ, nhưng giá cả lại không thấp chút nào, người
khác nhìn vào cũng không biết rõ giá trị của chúng, đi đến trường cũng không
gây chú ý.
Tình cờ những thứ Doãn Mặc chuẩn bị lại là của một số nhãn
hiệu yêu thích của cô.
Mộ Dữu không ngờ tới còn có kiểu đãi ngộ này, cô dùng đầu
ngón tay lướt qua từng món bảo bối này, khóe miệng cong lên tỏ vẻ hài lòng:
“Tuy là bạn trai giả, nhưng anh vẫn hoàn thành tốt bổn phận, tôi sẽ cố miễn
cưỡng mà nhận lấy vậy. Yên tâm, ngày mai ở trước mặt bố mẹ anh, tôi sẽ biểu
diễn bằng cả trái tim.”
Doãn Mặc: “Lần trước không cẩn thận xé quần áo của em, bộ
hôm sau trả lại có hơi hấp tấp, đây là đền bù.”
Vốn dĩ Mộ Dữu đang rất vui, anh cứ phải một hai nhắc lại
chuyện của mấy ngày trước.
Nụ cười của cô nhạt đi, trừng mắt nhìn anh: "Anh còn
chưa chịu đi sao?"
Sự vui vẻ chợt lóe lên trong mắt Doãn Mặc lập tức bi� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).