Sau bữa tối, Mộ Dữu phụ Doãn Mặc dọn dẹp lại phòng bếp
cho sạch sẽ.
Từ trong phòng bếp đi ra, cô không cam chịu số phận mà
xác nhận với anh một lần nữa: “Tối nay anh thật sự không đưa em trở về trường
học sao? Em thật sự đã nói xong với bạn cùng phòng rồi, tối nay sẽ quay
về.”
Doãn Mặc đi đến trước máy lọc nước rót một cốc nước, động
tác thong thả mà uống hai ngụm, yết hầu gợi cảm chuyển động theo từng động tác
của anh.
Chờ anh đặt ly nước sang một bên, mới không nhanh không
chậm trả lời cô: “Bây giờ em có thể nói với bọn họ ngày mai sẽ trở về.”
Anh hếch cằm, ý bảo cô nhìn ra cửa sổ: “Trời mưa, đường
bên ngoài không dễ đi.”
Lúc này Mộ Dữu mới nhìn ra phía bên ngoài, không biết từ
bao giờ trời đã đổ mưa.
Mưa rất to, giống như ngân hà từ trên bầu trời trút
xuống, thỉnh thoảng rơi xuống ô cửa sổ kính ở ban công tạo nên những âm thanh
nhỏ lộp bộp.
Dưới sự nhòe nhoẹt của những giọt nước, cảnh trí bên
ngoài cửa sổ trở nên mông lung mơ hồ, cái gì cũng nhìn không rõ, một mảnh đen
như mực.
Không biết đã bắt đầu từ khi nào, Mộ Dữu nghĩ đến Mộ Du
Vãn đã trở về Lan Thành.
Từ đây đến Lan Thành mất khoảng ba giờ đồng hồ, tính thời
gian một chút, cô gửi cho Mộ Du Vãn một cái WeChat: [Cô nhỏ, hai người đã về
đến nhà chưa?]
Bên kia không trả lời, trước tiên cô cất điện thoại sau
đó nhìn về phía Doãn Mặc.
Hai người đối mặt với nhau hai giây, bỗng nhiên cô cảm
thấy có chút không được tự nhiên, mím môi dưới: “Cái đó, em đi lên tầng trước.”
Cô đi về phía cầu thang, vừa mới bước l ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.