Sau
khi trở lại trường học, cuộc sống của Mộ Dữu tiếp tục quay lại quỹ đạo bình
thường. Có vẻ như công việc của Doãn Mặc khá bận rộn, đã qua vài ngày, nhưng Mộ
Dữu chưa từng gặp anh ở trường. Hằng ngày cô ngoại trừ đi học thì vẽ truyện
tranh, thời gian trôi qua vô cùng nhanh chóng.
Chớp
mắt một cái đã tới thứ sáu, là hôm diễn ra tiết học chuyên ngành cuối cùng của
cô. Ba người Hách Mộng Thành, Mộ Dữu và Trách Trách ngồi cùng nhau, còn Đồng
Lạc Dao được nhiều người vây quanh nên ngồi ở hàng sau cùng. Sau bài đăng về
Doãn Mặc trên diễn đàn vào tuần trước, mọi người nghe nói anh trai của Đồng Lạc
Dao là thư ký riêng của Doãn Mặc, nhiều cô gái bắt đầu tìm cách trò chuyện với
Đồng Lạc Dao. Trước đây ở trên trường, ngoại trừ ba người bạn cùng phòng ra thì
cô ta không có nhiều bạn bè đến thế. Nhưng bây giờ mọi thứ đã thay đổi.
Hách
Mộng Thành liếc nhìn hàng ghế phía sau, bất giác thở dài: “Bây giờ cậu ta chắc
chắn là rất thỏa mãn và vui vẻ. Lúc trước cậu ta vì không có bạn bè nên làm bạn
với chúng ta, nhưng bây giờ cậu ta lại cảm thấy chúng ta là trở ngại. Các cậu
nhìn xem, mấy người kia đi theo nịnh bợ cậu ta, chẳng lẽ bọn họ cho rằng làm
như vậy sẽ có cơ hội ngồi ăn cơm cùng Doãn Mặc như chúng ta lần trước chứ?”
Thật
ra, Hách Mộng Thành vẫn cảm thấy khó tin lần trước cô ấy có thể ngồi ăn cơm
cùng với Doãn Mặc. Chẳng lẽ mọi chuyện đều vì cô ấy là bạn của Đồng Lạc Dao?
Nhưng cô ấy vẫn cảm thấy chuyện không đơn giản như vậy.
“Tại
sao lần trước Doãn Mặc lại đồng ý ăn cơm cùng với chúng ta nhỉ? Chúng ta với
anh ấy đâu có thân thiết gì đâu.” Hách Mộng Thành cố gắng suy nghĩ, hỏi lại Mộ
Dữu.
Mộ
Dữu đang ghi chép bài cũng ngẩng đầu, nhẹ nhàng sờ trán của mình, rồi nói nhỏ:
“Cậu hãy tập trung vào bài giảng đi.”
Hách
Mộng Thành tựa cằm lên tay, nói: “Hôm nay bạn thân của tớ đến thăm tớ, tớ đang
nghĩ sẽ đưa cô ấy đi đâu chơi nên làm gì có tâm trí để nghe giảng.”
Trách
Trách liếc mắt nhìn cô ấy một cái: "Không phải cậu còn có một tiết học vào
tối nay sao? Cậu định trốn học à? Đấy là tiết của Giáo sư Hoắc bên Học viện Tài
chính đó, cậu cũng thật dũng cảm.”
Vẻ
mặt của Hách Mộng Thành bỗng trở nên cứng đơ. Tuần này là tuần chẵn, cứ hai
tuần một lần cô ấy lại có một tiết học tự chọn vào buổi tối, thế mà cô ấy lại
quên mất chuyện đó! Hơn nữa, tiết học tự chọn này, trong phòng cũng chỉ có cô
ấy là đi. Cảm thấy được ánh mắt cầu cứu của Hách Mộng Thành hướng tới mình,
Trách Trách lập tức cúi ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).