“Cậu nói gì cơ?”
Giọng Thẩm Diệu nâng cao, hơi híp
mắt đánh giá thiếu niên trước mặt.
Lớn lên với dáng vẻ của học sinh
ngoan, hắn nhớ người này còn chơi chung với Đường Vân Phàm họ.
Tôn Tài Thụ nhìn vào đôi mắt không
thiện chí của hắn, trái tim vốn thấp thỏm đập càng nhanh hơn, lên tiếng nói:
“Trong nhà ăn tôi nghe được câu của cậu nói, tôi biết cậu muốn làm gì.”
Thẩm Diệu vô thức thẳng sống lưng,
biểu cảm chợt u ám: “Sao cậu biết được?”
Dĩ nhiên hắn nghĩ, cảnh tượng trong
phòng dụng cụ hôm đó sẽ không rơi vào mắt của người thứ hai đâu nhỉ?
Tôn Tài Thụ đè thấp giọng nói: “Tôi
quen họ, hơn nữa Đường Thời Tô biểu hiện quá rõ ràng.”
Từ Hạo Khánh thấy họ như chơi đố
chữ, nhịn không được lên tiếng: “Xảy ra chuyện gì vậy? Nói với tôi với—”
“Không liên quan đến cậu.” Thẩm Diệu
lạnh lùng cắt ngang.
Từ Hạo Khánh chợt im miệng, đôi mắt
tò mò không ngừng quét qua họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.