Khước Liên Y cố gắng kiềm chế rung động điên cuồng trong ngực, cố giả vờ như không cả, lẩm bẩm nói: “Ta thông minh như vậy, có gì để lo lắng.”

Thẩm Mính Ân cứng họng, ngón tay trỏ gõ nhẹ xuống trán nàng, giọng điệu dung túng: “Được được, Huệ An quận chúa thông minh nhất, đều là ta lo sợ không đâu.”

Xoa xoa lên chỗ hắn vừa gõ, lại nghe hắn nói tiếp: “Đi thôi, đổi nơi khác nói chuyện, nơi này không tiện.”

Dòng người chen chúc xô đẩy, ầm ĩ náo nhiệt.

Tất cả mọi người đều nhón chân mong chờ, bất kể nghi thức như thế nào, đều phải hỏi những người xung quanh chuyện vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra. Chính vì trong lòng nghi ngờ nên bọn họ mới vô cùng tò mò về Khước Liên Y từ bên trong đi ra.

Đúng là không phải nơi thích hợp nói chuyện.

Bóng cây chuyển động, vài cành cây rậm rạp bị mấy đứa trẻ con nghịch ngợm cho rụng hết lá, vài cái lá cuối cùng bị gió thổi bay lên búi tóc Khước Liên Y.

Thẩm Mính Ân nghiêng đầu: “Đừng nhúc nhích.”

Khước Liên Y sửng sốt, có chút bối rối, nhưng nàng vẫn ngoan ngoãn nghe lời không nhúc nhích, sau đó liền nhìn thấy nam nhân vừa rồi còn tràn đầy khí chất quân tử đoan chính tiến đến, không thèm đếm để ý đến ánh nhìn những người khác.

Nàng hoảng sợ: “Còn đang ở ngoài đường……”

Lời còn chưa dứt đã nhìn thấy giữa những ngón tay giơ hờ hững đặt một chiếc lá xanh mướt.

Ý thức được mình nghĩ sai,

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play