Hôm nay, Thẩm Ngật cùng một vài vị doanh nhân và cựu sinh viên nổi tiếng
khác đã được mời đến đại học Nam Khê tham dự tọa đàm.
Thời điểm anh ở trên khán đài giảng thuật, trong lúc nhất thời bất ngờ nhìn
thấy được một bóng hình quen thuộc đang ngồi ở hàng cuối cùng với bạn của anh.
Thiếu niên có ngoại hình tương tự anh, người bên cạnh cũng là người anh từng
gặp ở phòng tập thể dục một lần.
Thẩm Ngật liếc nhìn một cái rồi làm như không có chuyện gì mà rời mắt đi.
Mà người ngồi ở đằng sau là Lục Thư Dương cũng không ngờ được rằng buổi tọa
đàm mà cậu tới tham dự do sự đề cử cực lực của cố vấn vậy mà lại gặp được “Tiểu
tam” đã cướp đi Ôn Nịnh.
Lúc này cậu mới nhớ tới việc bản thân đã nhấn vào tài khoản WeChat chính thức
của trường học và cũng đã đọc phần giới thiệu của buổi tọa đàm được công bố một
tuần trước.
Vị khách mời đầu tiên được giới thiệu chính là người lúc này đang ở trên
khán đài, tên của anh chính là Thẩm Ngật, từng học ở khoa máy tính nổi tiếng nhất
của trường đại học Nam Khê.
Phía dưới là một đoạn lí lịch được sắp xếp vô cùng hấp dẫn, xây dựng nghiệp
bằng hai bàn tay trắng, có thể đưa công ty đi được đến đỉnh cao giống như hiện
tại đích xác không phải người bình thường có thể làm được.
Nhưng một người thành công như vậy trong mắt người ngoài vậy mà lại sống lặng
lẽ trong nhà một người phụ nữ, cam tâm tình nguyện làm tình nhân ngầm lâu như vậy.
Anh rõ ràng là có rất nhiều sự lựa chọn khác nhưng lại cứ muốn cướp đi Ôn Nịnh
của cậu.
Thật sự là một người vô cùng khó hiểu.
Tạ Gia cũng thấy được người đứng ở trên sân khấu, nhớ tới bản thân đã từng
nhìn thấy người đó cùng với bạn gái của Lục Thư Dương bên nhau, sau đó không
bao lâu, Lục Thư Dương liền chia tay với bạn gái, cũng không khó để đoán bên
trong đã xảy ra chuyện gì.
Cậu vỗ vỗ bả vai của Lục Thư Dương, hạ giọng quan tâm: “Thư Dương, cậu
không sao chứ? Có muốn rời đi trước hay không?”
Lục Thư Dương lấy lại tinh thần, miễn cưỡng nở nụ cười giống như không có
chuyện gì nói: “Tớ không sao, khó có cơ hội học tập hiếm có, cứ lắng nghe cẩn
thận là được.”
“Được.” Tạ Gia lại nhìn các bạn học xung quanh một lượt, một lần nữa dựa
sát vào Lục Thư Dương: “Cậu yên tâm, chuyện đó tớ không nói với bất cứ người
nào cả.” Cho nên không ai biết nguyên nhân chân chính mà Lục Thư Dương chia tay
với bạn gái, mọi người chỉ là cảm thấy tiếc hận mà thôi.
Lục Thư Dương gật gật đầu, biểu tình vẫn cô đơn như cũ: “Tớ biết. Cảm ơn cậu!”
Nói xong lời này, Lục Thư Dương vừa ngẩng đầu lên, vừa đúng lúc đụng phải
ánh mắt trầm tĩnh như nước của Thẩm Ngật, vội vàng dời đi tầm mắt, cúi đầu
tránh né.
Chờ đến khi buổi tọa đàm kết thúc, tới phần những sinh viên đưa ra câu hỏi,
mọi người nêu ra nghi vấn của chính mình, người trên khán đài dùng giọng nói trầm
thấp trả lời từng câu hỏi một một cách rõ ràng rành mạch.
Lục Thư Dương vẫn cúi đầu như cũ, sắc mặt trắng bệch, nhìn qua có chút thất
thần.
Tạ Gia nhìn thấy người bạn tốt của mình như vậy, trong lòng vô cùng khó chịu,
nghiến răng nghiến lợi mà đứng lên: “Xin hỏi Thẩm tiên sinh.”
Thẩm Ngật ngước mắt lên, đưa tầm mắt đầy áp bức về phía của cậu.
Những bạn học cùng giáo sư ở xung quanh cũng nhìn về phía của cậu, trong
lúc nhất thời Tạ Gia khó tránh khỏi có chút khẩn trương cùng hoảng loạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.