Tiêu
Liêu ngủ rất say, thời điểm bị Cụ đánh thức mới mơ màng xoa mắt, phát hiện trời
bên ngoài đã tối đen, cũng không để ý ngáp một cái, nằm sấp xuống chuẩn bị tiếp
tục ngủ.
Một
màn này làm Cụ dở khóc dở cười, chỉ có thể lại lần nữa nhẹ giọng gọi Tiêu Liêu
rời giường, “A Kiều? A Kiều? Dậy ăn cơm, chúng ta ăn cơm trước được không? Ăn
xong rồi ngủ tiếp……”
“Được
——” Tiêu Liêu nhíu mặt lẩm bẩm một câu, “Đừng quấy rầy tôi, buồn ngủ……”
Tiêu
Liêu ghé vào trên người Cụ ngủ, người Cụ mang theo độ ấm cùng với lông nhung mượt mà mềm mại làm Tiêu Liêu cảm thấy
cực kỳ thoải mái, so cái thảm lông trước kia cậu bất chấp bỏ số tiền lớn ra mua
còn làm người ta lưu luyến hơn.
Cụ
nhìn Tiêu Liêu xoay mặt đi nơi khác chôn trong đám lông của chính mình còn vô
cùng thoải mái cọ cọ, cảm thấy tim như muốn tan ra, nhưng mà cha vì đề bọn họ
nghỉ ngơi tốt, ngày thường muộn rồi mới nấu cơm, hiện tại thịt đều đã nướng
xong, A Kiều nếu còn ngủ mà không đi ăn cơm, vậy thì có chút không tốt lắm……
“A
Kiều? A Kiều tỉnh tỉnh, cha nướng thịt rồi, chúng ta đi ăn cơm trước lại trở về
ngủ được không? A Kiều……”
“Hả?
Thịt nướng…… Được…… Ăn cơm…… Cha? Cha ai, tôi không…… A! Cha? Cơm chiều! Tôi
đi!” Tiêu Liêu đầu óc đang hỗn độn bị mấy từ này kích thích tỉnh táo, lập tức
ngồi dậy, lại nhìn cửa sổ bên ngoài mới phát hiện việc lớn.
“Ai
nha ai nha! Ngủ lố ngủ lố! Nhanh nhanh, không thể để chú Lan cùng chú Để chờ
tôi!” A —— cho dù mới vừa gặp mặt hai người chú đối � ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).