Hồng Xuân bị báo chí tung tin xấu xí,
sau khi lãnh đạo Kinh Đại mở cuộc họp thảo luận đã nhanh chóng đưa ra phản hồi.
Hồng Xuân có thái độ không trung thực
trong sự kiện băng ghi âm tiếng Anh làm tổn hại danh tiếng của Kinh Đại lại
liên tiếp vắng mặt nhiều lần, vi phạm nghiêm trọng nội quy nhà trường, vô lễ
với giảng viên, coi thường bạn học, hành vi cực kỳ ác liệc. Cho nên Kinh Đại
quyết định trừ điểm cảnh cáo, phê bình vào hồ sơ sinh viên. Sau đó phê bình
công khai trước mặt toàn thể sinh viên.
Sở dĩ không trực tiếp đuổi đuổi học là
do năm đầu khôi phục kỳ thi đại học nên quốc gia phải đối mặt với tình trạng
thiếu nhân tài mới cho cô ta cơ hội ở lại. Nếu còn xảy ra chuyện gì nữa thì
không cần thương lượng, trực tiếp đuổi học.
Nhiều bạn học đã đọc báo biết những
chuyện cô ta làm nên cảm thấy không hài lòng với kết quả này, cảm thấy khinh
miệt khi phải tiếp tục học chung lớp với người như vậy. Nhưng khi nghe người
bạn cùng lớp từng làm việc cho chính phủ giải thích họ mới bình tĩnh được phần
nào.
Nghe các bạn học thảo luận, ánh mắt
Nhan Chiêu Nhược lạnh lùng liếc qua Hồng Xuân đang cứng người đọc kiểm điểm
trên sân khấu. Cô cảm thấy hài lòng với kết quả xử lý của nhà trường.
Có gì tàn nhẫn hơn dùng dao chậm rãi
giết người?
Lòng tự trọng của Hồng Xuân cao, cô ta
ỷ thế hiếp người, không cam lòng làm công chúa hạ mình. Bây giờ rơi vào tình
cảnh này có thể coi là kết cục tốt nhất cho cô ta rồi.
Bởi vì khi hồ sơ có vết nhơ, sau này
khó có được một công việc chính thức. Đất nước vừa cải cách kinh tế, nền kinh
tế thị trường như măng mọc nhưng cho dù Hồng Xuân muốn vào doanh nghiệp tư nhân
hay doanh nghiệp nước ngoài, muốn thăng quan tiến chức thì cũng phải đối mặt
với việc điều tra lý lịch. Nghĩ mà xem, khi người ta biết quá khứ gian lận đáng
xấu hổ của cô ta thì còn ai chấp nhận thuê cô ta, để cô ta đảm nhận trọng trách
lớn. Không đuổi việc cũng là tốt lắm rồi.
Còn chưa tốt nghiệp đại học mà con
đường tương lai đã thất bại. Mắt thường cũng có thể thấy được tương lai u ám
của Hồng Xuân.
Về phần báo chí phơi bày Hồng Xuân,
đương nhiên là có sự tham gia của cô. Nhưng mà tác nhân chủ yếu là Doãn Vinh
Vũ.
Nhà Doãn Vinh Vũ và nhà Hồng Xuân có
giao tình, quan hệ cha mẹ hai bên cũng rất tốt. Thậm chí còn muốn tác hợp cho
hai người họ. Tuy hai người chướng mắt nhau nhưng Hồng Xuân vì lợi ích mà hợp
tác với bác mình ngăn cản băng cassette của Doãn Vinh Vũ hợp tác với cục giáo
dục, còn muốn chiếm đoạt việc buôn bán băng ghi âm, chèn ép Doãn Vinh Vũ. Hành
vi đâm sau lưng như vậy dùng từ vô sỉ cũng không đủ để miêu tả.
Lúc trước Doãn Vinh Vũ không biết
trưởng phòng Hồng là chú Hồng Xuân nhưng bây giờ nhờ Nhan Chiêu Nhược nên anh
ta biết được mọi chuyện. Cũng vì chuyện hãng băng Vinh Vũ mà trưởng phòng Hồng
bị xử phạt nghiêm khắc, bằng chứng như đinh đóng cột. Thế nên mắt của Doãn Vinh
Vũ cũng không thể chứa nổi hạt cát này nữa, quan hệ cha mẹ hai nhà có tốt thế
nào cũng không cứu vãn được!
Trong cuộc thi tranh luận, vì không
muốn ảnh hưởng tâm lý của Hồng Xuân làm mất danh tiếng Kinh Đại trước nhiều trường
đại học nên Nhan Chiêu Nhược cố gắng kìm nén. Khi trận đấu vừa kết thúc, Nhan
Chiêu Nhược lập tức bảo Doãn Vinh Vũ liên lạc với người bạn phóng viên của anh
ta, đem hành động của Hồng Xuân đăng lên báo không sót một thứ gì.
Hiện tại Hồng Xuân làm cho Kinh Đại mất
mặt, Nhan Chiêu Nhược cũng chỉ có thể dùng câu no zuo no die¹ để đáp lại, bởi
vì hậu quả này là do cô ta tự tìm đến.
No zuo no die¹: "Bạn sẽ không gặp
rắc rối nếu bạn không tìm kiếm rắc rối."
-
Sau khi bị nhà trường xử phạt nghiêm
khắc, Hồng Xuân hoàn toàn thay đổi. Bất kể ở đâu trong khuôn viên trường vô
tình chạm phải Nhan Chiêu Nhược, cô ta đều giống như chuột chạy qua đường, chỉ
ước có thể lập tức cúi đầu bỏ chạy, trước mặt cô cũng không dám lớn tiếng một
câu.
Nhan Chiêu Nhược lập tức cảm thấy thế
giới xung quanh mình sạch hơn không ít, khi đi dạo trong khuôn viên trường cũng
cảm thấy không khí trong lành hơn nhiều.
Nhưng cuộc sống của cô cũng bận rộn hơn
bao giờ hết, bởi vì bây giờ ngoài các tiết lên lớp và đến các cuộc họp ở xưởng
băng. Cuối tuần còn phải dành thời gian nghỉ ngơi để đến bộ phận thương mại làm
việc bán thời gian.
Ban đầu cô chỉ được phân công phiên
dịch một số tài liệu về công việc. Có thể là thấy cô rất ít khi làm sai, cũng
nghiêm túc tích cực trong công việc nên không bao lâu đã điều cô đến phiên dịch
tài liệu cho một tổ phụ trách thương mại lương thực. Thỉnh thoảng có người nước
ngoài đến Bắc Kinh công tác vì dự án, cô còn phải làm phiên dịch viên của đối
phương.
Năm 1978 là năm lương thực bội thu
nhưng nguồn cung ứng lương thực thành thị thiếu hụt rất lớn, cần phải nhập khẩu
một lượng lớn từ nước ngoài. Nhan Chiêu Nhược chỉ là nhân viên ngoài biên chế
nhưng cũng tham gia, có thể nhìn người dân ăn no bụng lại còn được học thêm rất
nhiều thứ khiến cô cảm thấy thỏa mãn tự hào. Cảm giác này không có phần thưởng
vật chất nào có thể thay thế được.
Xoay vòng mấy tháng như vậy, cho đến
một ngày khi thức giấc phát hiện trời đã vào đông cô mới phát giác được đã trôi
qua nửa năm. Thế mà hình như bản thân chưa hề nghỉ ngơi một ngày.
Trong thời gian này cô lấy được hai lần
chia cổ tức của xưởng băng, tính cả tiền vốn lẫn tiền lãi thì cô đã có thể mua
được một tứ hợp viện trong vành đai ba B ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.