“Hà Ái Đảng, ngươi đi đâu đấy?”
Sau cái lần gặp thím béo ở Trạm Chăn Nguôi, mỗi lần Hà Hưng Gia nghe đến ba chữ “Hà Ái Đảng” là khoé mắt tự động giật tăng tăng, da gà da vịt nổi đầy mình, như một kiểu phản xạ có điều kiện vậy. Tính ra chỉ có ba người là biết cái tên này của anh: Thím béo, bà Tôn và Tôn Viễn Siêu. Và đây cũng là ba người mà Hà Hưng Gia ghét phải đụng mặt ngoài đường nhất, đặc biệt là cái tên lưu manh Tôn Viễn Siêu kia.
Nhưng ghét của nào trời trao của nấy, Hà Hưng Gia biết chắc người gọi mình không ai khác chính là cái thằng Tôn Viễn Siêu chết bằm. Đụng độ một thời gian dài như thế mà nó vẫn nhớ mình, công nhận thù dai phết!
Hà Hưng Gia lưỡng lự giây lát, nên chạy hay là không đây. Nếu giống như trước kia vẫn ở trong thôn thì 36 kế chạy là thượng sách, nhưng bây giờ anh đã lên huyện đi làm, sớm muộn thể nào cũng có ngày chạm mặt nhau.
Thôi đã lỡ rồi, có ân oán gì thì hôm nay giải quyết luôn một thể cho xong, Hà Hưng Gia quyết định chọn đứng im tại chỗ xem Tôn Viễn Siêu sẽ làm gì mình.
Tôn Viễn Siêu cho đàn em đi lên vây xung quanh Hà Hưng Gia, còn hắn mặt đối mặt với anh, nhếch mép cười: “Mày … Hà Ái Đảng hả? Nói láo, công xã Kỳ Sơn thôn Tiền Trang làm quái gì có thằng nào tên Hà Ái Đảng!! Đến tao mà mày cũng dám gạt, lá gan mày cũng to đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT