Chương 282: Tạm biệt Mực
Hai lần gần nhất Hà Hưng Gia trở về, râu và lông xung quanh miệng Mực đã bắt đầu bạc trắng, răng lợi lỏng lẻo, chân cẳng run rẩy chậm chạp.
Hà Hưng Gia ngồi xuống bên cạnh vuốt ve đầu nó, hồi ức lại những chuyện trước đây.
Cái ngày đầu tiên anh tới thế giới này, thứ chạm vào mắt anh đầu tiên chính là cái đầu đen thui của con Mực. Lúc ấy buồn cười lắm, anh bảo nó đi gọi người đến cứu mạng thì nó lại nằm ngửa ra đất rủ anh phơi nắng chung làm anh tức gần chết, còn thầm mắng con chó ở đâu mà vừa ngu vừa xấu. 
Sau này trải qua nhiều chuyện, Mực không chỉ có duyên với anh mà còn có ơn cứu vợ và con trai anh. Mọi người trong nhà đã thực sự coi Mực là một thành viên trong gia đình.
Mặc dù mấy năm trước phải đưa Mực ra ngoại thành sống với ông bà nhưng mỗi lần anh về thăm Mực đều mừng quắn đuôi và quấn quýt đi theo anh không rời nửa bước. 
Chính mẹ anh cũng rất nhiều lần cười bảo: “Rõ ràng hai đứa chẳng ở chung với nhau mấy thế mà không hiểu sao con Mực lại thích con nhất, theo con nhất.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play