Chương 229: Tâm lý bài ngoại
Mặc dù có nhà rồi nhưng Hà Hưng Gia vẫn thuê tiếp căn nhà trong nội thành. Anh sắp xếp để Hà Yến và mẹ con chị Hà Quyên ở đó. Thứ nhất là Hà Quyên, Hà Yến đi làm cho tiện và Tiểu Bảo đi học cũng gần. Thứ hai là chỗ đó cách trường Trình Nhân không xa, thi thoảng không muốn ở ký túc cô ấy có thể về nghỉ ngơi cũng thuận tiện.
Như vậy chỉ có ông bà cùng Tiểu Đậu Tử và Mực là chuyển sang nhà mới. Còn Hà Hưng Gia thì dễ rồi, anh sẽ chạy qua chạy lại cả hai nơi.
Nhưng trước mắt vẫn đang kỳ nghỉ hè nên Tiểu Bảo cũng được cho ra ngoại ô ở cho thoáng đãng. Tiểu Bảo là đứa bé rất ngoan và hiểu chuyện, hễ bận học thì thôi chứ rảnh là sẽ chơi với em, trông em giúp bà.
Từ sau khi lên Bắc Kinh, Tiểu Đậu Tử toàn chơi một mình, ngoài con Mực ra thì cu cậu chẳng có người bạn nào khác. Thế nên từ ngày nhà có thêm anh Bảo, Tiểu Đậu Tử vui hẳn, hoá thành cái đuôi nhỏ cả ngày bám theo sau lưng anh, léo nhéo gọi: “Anh Bảo ơi, anh Bảo à, đợi em với.”
Đám trẻ thì vui rồi, có nhà mới có sân rộng là tha hồ chạy nhảy, chẳng phải suy nghĩ gì. Tuy nhiên người lớn lại khác. Không phải cứ có tiền mua nhà là xong, cái câu chuyện hoà nhập cộng đồng sau đó mới là cả vấn đề, bởi con người hay có tâm lý bài ngoại mà.
Và để khắc phục, Hà Hưng Gia liền nhân dịp thời gian nghỉ hè để về đây mở rộng mối quan hệ, giao lưu làm quen với bà con chòm xóm. Anh mở cửa chữa trị miễn phí cho toàn bộ gia súc gia cầm trong thôn, thậm chí còn nhiệt tình chia sẻ kiến thức y khoa cùng phương pháp phòng dịch trong chăn nuôi cho bà con.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT